-Nghiện rồi chứ gì? Diệp Thanh Điệp mỉm cười nhìn hắn. -Có hơi Hứa Mạt lẩm bẩm trả lời. Diệp Thanh Điệp dơ chân định đạp hắn, Hứa Mạt bây giờ phản ứng đã sắc bén hơn rồi, trực tiếp tránh né, Diệp Thanh Điệp đạp không trúng hắn. -Tôi ra ngoài xem thử. Hứa Mạt nói. Nói xong trực tiếp chuồn đi. -Tiểu tử thối, đủ lông đủ cánh rồi đấy. Diệp Thanh Điệp nhìn theo bóng Hứa Mạt, với tốc độ tiến bộ của Hứa Mạt sợ rằng không bao lâu nữa hắn có thể mạnh hơn cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.