-Biết là tốt rồi. Ông già trả lời. Lúc này, Lâm Thanh Trạch bước vào. -Lâm viện trưởng. Hứa Mạt gọi một tiếng. Lâm Thanh Trạch gật đầu với Hứa Mạt, nhưng lông mày của ông lại nhíu chặt, hình như có tâm sự, không còn nhiệt tình như trước. Hứa Mạt biết, dường như đã xảy ra chuyện. -Cùng nhau đi đi. Ông lão nói xong thì bước ra ngoài, Hứa Mạt lặng lẽ đi theo, không hỏi bất cứ cái gì. Trong sân, ông lão ngồi trên ghế. Lâm Thanh Trạch liếc nhìn Hứa Mạt, chỉ nghe thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.