Sắc mặt của Nam Minh Uyên xanh mét. -Tôi đi về trước nhé. Hứa Mạt mở miệng nói với Số Không. Số Không nhìn hắn, cô cuối cùng cũng hiểu được vì sao mà mấy ngày hôm nay Hứa Mạt luôn vội vàng. Hóa ra, hắn thật sự đang rất vội. -Cậu cẩn thận. Số Không nhẹ giọng nói. -Được, nếu tôi có cơ hội đi tới thủ đô, cô mời tôi ăn một bữa đi. Hứa Mạt cười nói. -Được. Số Không gật đầu. Bước chân Hứa Mạt hướng tới bên người, nhóm người Tần Dã có trang bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.