Cô vẫn như cũ, vẫn cho rằng Hứa Mạt là thiên phú cấp A, chỉ cần ở học viện chăm chỉ học tập, sẽ có tương lai vô cùng tốt. Nếu như qua thêm mấy năm nữa, có lẽ Hứa Mạt có thể giúp cô. Nhưng bây giờ vẫn còn quá sớm rồi. Hắn mới vào học viện học tập. Lâm Tịch không muốn làm chậm trễ Hứa Mạt, để hắn làm việc xấu này. -Chị Tịch, đến thì cũng đến rồi, không cho bọn tôi vào trong ngồi sao? Hứa Mạt hỏi lại. -Đừng gây chuyện nữa, về học...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.