Lâm Tịch nhìn bóng lưng của Hứa Mạt, đột nhiên cảm thấy một cảm giác quen thuộc. -Quỷ Nhai. Thì ra đó là Hứa Mạt. Cô vẫn luôn suy nghĩ là ai đã cứu cô. Nàng thậm chí còn nghĩ, liệu có phải là người mà cha phái tới không. Nhưng lúc này nàng mới biết được, là Hứa Mạt. Hắn lần trước đã cứu mình. Lần này lại vẫn là hắn. Lâm Tịch đột nhiên cảm thấy mình vốn không hề hiểu Hứa Mạt một chút nào. Hứa Mạt vẫn luôn bảo vệ cô. Người thân thì lại bán...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.