-Hoá ra là bạn của Tinh Vân tiểu thư. Quản gia gật nhẹ. -Có thể không đụng đến anh ấy không? Tinh Vân nghe thấy giọng điệu bình tĩnh của đối phương thì càng sợ hơn: -Cái gì tôi cũng có thể đồng ý. Giọng nói cô trông rất nghẹn ngào, nếu như vận mệnh đã định cô phải như thế. Như vậy, cô chỉ có thể thoả hiệp. Dường như cô trốn không thoát lòng bàn tay của đối phương. Ác mộng cuối cùng vẫn là ác mộng, được gặp lại Hứa Mạt khiến cuộc sống của cô như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.