-Đi đi. Hứa Math mở miệng nói, La Tư liền rời đi. -Anh Mạt, tôi nhớ anh muốn chết luôn. Tiểu Thất chạy tới giang hai tay ôm về phía Hứa Mạt. -Tôi cũng nhớ cậu. Hứa Mạt tiến lên ôm Tiểu Thất, chỉ có điều rất nhanh Tiểu Thất bỗng phát hiện có gì đó không hợp lý. Hắn cảm thấy mình bị ôm đến ngạt thở. -Chị Điệp xếp thứ mấy đây nhỉ? Hứa Mạt cười tủm tỉm nhìn Tiểu Thất. Tiểu Thất hơi co đầu lại, sau đó bị Hứa Mạt tát một cái. -Tôi!! Tiểu Thất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.