-Những lúc rảnh rỗi, trưởng quan có thể thường xuyên đến uống chút rượu. Diệp Thanh Điệp tiếp tục lên tiếng. -Được. Tống Tư mỉm cười nhận lấy tiền, hắn liếc mắt nhìn sang Hứa Mạt đang đứng bên cạnh Diệp Thanh Điệp, cảm thấy người này có chút quen mắt, tuy nhiên hắn lại không nhớ ra, có thể đã gặp qua ở đâu đó rồi. Cả ba quay người rời đi. Tiểu Thất lặng lẽ cất khẩu súng máy, dùng ống tay áo của mình che lại. Sau khi bọn chúng rời đi, nụ cười trên mặt Diệp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.