Mục lục
Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra vừa rồi cũng không phải La Tam Pháo hoàn toàn nói dối, Thiết Diện Thú quả thực là ông ta tình cờ gặp được trong một phiên chợ quyền anh ngầm.

Tuy nhiên khi đó Thiết Diện Thú đã rất mạnh rồi, nhưng sức mạnh còn kém xa so với bây giờ.

Một người trong một khoảng thời gian ngắn, hoàn toàn không thể đạt được sự thăng tiến vượt bậc đến như vậy.

Nguyên nhân là do khoảng mười ngày trước, La Tam Pháo đưa Thiết Diện Thú đến Hải Á để làm chút việc, sau đó tình cờ lấy được một loại thuốc đặc biệt trong một quán bar.

Sau khi tiêm loại thuốc đó vào trong người, cả cơ thể trở nên sức mạnh vô song, nửa người nửa thú.

“Đợi đã, vừa nãy ông nói gì cơ, Hải Á?”

Diệp Vĩnh Khang nghe được hai từ Hải Á, trong lòng đột nhiên dâng lên một linh cảm không lành.

La Tam Pháo gật đầu: “Ừ, chính là Hải Á, một quán bar tên là Á Tác. Lúc đó, một người pha chế đề xuất một thứ đồ tốt cho tôi”.

“Tôi còn cho rằng ma túy hay chất cấm gì đó, để cho Thiết Diện Thú dùng trước, bởi vì bản thân cậu ta vốn nghiện thứ này”.

“Kết quả sau khi tiêm loại thuốc đó, lập tức trở nên điên cuồng, dường như biến thành một con dã thú vậy, sức mạnh vô song, bất khả chiến bại”.

“Hơn nữa, thần trí cũng trở nên vô thức, giống như một xác chết biết đi, thậm chí không thể nói chuyện”.

“Mọi chuyện đại khái là như vậy. Tôi thề rằng những lời mình nói đều là sự thật, cầu xin cậu tha cho tôi, tôi sẽ đưa tất cả mọi thứ của mình cho cậu!”

Khát vọng sống mãnh liệt khiến La Tam Pháo nói ra toàn bộ sự thật mà không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

Diệp Vĩnh Khang nhìn chằm chằm ông ta vài giây để chắc chắn rằng ông ta không nói dối.

“Sau này, ông còn liên lạc với người bán thuốc cho mình không?”

Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh hỏi.

La Tam Pháo lắc đầu, nói: “Không có, sau khi Thiết Diện Thú tiêm thứ thuốc đó vào người thì đột nhiên phát điên lên, người pha chế rượu đó cũng bị cậu ta giết chết ngay tại chỗ”.

“Bởi vì Hải Á không phải là địa bàn của tôi, tôi sợ việc lớn khó mà thu dọn, vì vậy tôi vội vàng cùng Thiết Diện Thú quay về Giang Bắc. Chuyện này tôi cũng chưa từng nói cho ai biết”.

Diệp Vĩnh Khang khẽ nhíu mày, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.

“Tôi… tôi nói ra hết rồi, bây giờ có thể đi được chưa?”

Thấy Diệp Vĩnh Khang không trả lời, ông ta vội vàng lê lết một cái chân què của mình, lảo đảo đi về phía cửa bên.

Xoẹt!

Nhưng ông ta vừa chạy được vài bước, một con dao thép đột nhiên bay từ phía sau tới, xuyên thẳng qua lưng!

Phịch, La Tam Pháo ngã xuống đất, đứt hơi thở.

Lúc này, sắc mặt Diệp Vĩnh Khang ngưng trọng, anh lờ mờ cảm nhận được chuyện này không hề đơn giản chút nào.

“Thiên Ảnh, lập tức cử người đến một quán bar tên Á Tác, quán bar đó rất có khả năng…”

Diệp Vĩnh Khang gọi điện thoại cho Thiên Ảnh, chưa kịp nói xong, Thiên Ảnh đã vội vàng đáp lại: “Khởi bẩm Điện Chủ, tôi đang định báo cáo chuyện này với ngài”.

“Đội điều tra mà tôi cử đến Hải Á đã tìm thấy một số manh mối về Sử Thiên Vương. Hoạt động cuối cùng của Sử Thiên Vương là ở một quán bar ở Tam Á, hình như tên là Á Tác thì phải”.

“Theo nhiều cuộc điều tra khác nhau, Sử Thiên Vương đã biến mất sau khi bước vào quán bar, như thể bốc hơi khỏi thế giới này vậy”.

“Nhưng khi người của chúng tôi đến, quán bar đó đã biến thành tro tàn. Tất cả mọi người trong đó, bao gồm cả chủ quán và tất cả các nhân viên đều đã thiệt mạng”.

“Hơn nữa…”

Khi đang nói, giọng điệu của Thiên Ảnh đột nhiên trở nên nghiêm nghị: “Đội điều tra của chúng tôi tình cờ tìm thấy một loại thuốc tại hiện trường, thành phần của thuốc giống hệt nhu trong phòng thí nghiệm số 0 năm năm trước!”

Diệp Vĩnh Khang cau mày càng lúc càng chặt.

Đây là việc mà anh lo lắng nhất!

Phòng thí nghiệm số 0, mấy từ này cho đến tận hiện tại, nhưng ai đã từng biết đến nó trước đây giờ vẫn còn vương vấn nỗi sợ hãi. Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter

Kể cả Diệp Vĩnh Khang, khi nhắc tới chuyện năm năm trước vẫn còn cảm thấy sợ hãi không thôi.

Phòng thí nghiệm này ban đầu được sử dụng để nghiên cứu các loại thuốc y tế, nhưng một tai nạn đã xảy ra trong một cuộc thí nghiệm, khiến loại thuốc này bị đột biến.

Một khi cơ thể con người được tiêm loại thuốc đó sẽ xảy ra hiện tượng đột biến gen. Biến con người trở thành một loại quái vật nửa người nửa thú.

Sau này loại thuốc đó bị người ta bí mật chế tạo ra hàng trăm nghìn người sinh hóa, khi đó khiến cho cả giới lính đánh thuê một phen hỗn loạn, có thể nói rằng máu chảy thành sông, xác người la liệt.

Hơn nữa một khi loại thuốc này tràn lan ra thị trường, không chỉ riêng giới lính đánh thuê, mà toàn bộ thế giới có thể sẽ gặp phải đại họa!

Vì vậy ngay lúc đó, một số thế lực lớn trong giới lính đánh thuê đã nhanh chóng áp dụng các biện pháp khẩn cấp và quyết định tạm gác lại mọi ân oán trước đó, đoàn kết lại để loại bỏ những người sinh hóa này!

Khi đó, toàn bộ giới lính đánh thuê phải điều động ít nhất một triệu người. Điện Long Thần cũng phái hai đội mấy trăm nghìn lính tinh nhuệ tham gia trận chiến.

Sau khi phải trả một cái giá đắt, tất cả những người sinh hóa cuối cùng đã bị xóa sổ, và phòng thí nghiệm số 0 cũng bị phá hủy hoàn toàn.

Cứ nghĩ rằng cuộc khủng hoàng này đã được giải quyết, nhưng không ngờ rằng sau một khoảng thời gian nó lại xuất hiện!

“Thiên Ảnh, cô cho rằng sự biến mất của Sử Nam Bắc có liên quan đến chuyện này à?”

Thần kinh Diệp Vĩnh Khang căng như dây đàn, đã lâu rồi anh chưa căng thẳng đến như vậy.

Thiên Ảnh khẽ thở dài một tiếng, nói: “Ám Dạ Các đột nhiên phản loạn, Sử Thiên Vương đột nhiên biến mất, lại phát hiện ra thuốc cấm của phòng thí nghiệm số 0 tại nơi mất tích. Tất cả mọi chuyện này không thể dùng từ ngẫu nhiên để giải thích được”.

“Tuy nhiên, xin Điện Chủ đừng quá lo lắng, chúng tôi đã kiểm nghiệm loại thuốc đó, tuy thành phần giống nhau nhưng tỷ lệ công thức và độ tinh chế kém xa thuốc cấm số 0”.

“Hơn nữa, loại thuốc này có một nhược điểm lớn nhất, chỉ những người có tế bào rất mạnh khi tiêm loại thuốc này vào mới xảy ra phản ứng”.

“Mà tỷ lệ những người có sức mạnh tế bào đạt đến sức mạnh tương ứng chưa tới 1/10.000, vì vậy không thể sử dụng trên diện rộng được”.

“Nếu người bình thường tiêm loại thuốc này vào sẽ chỉ có tác dụng nảy sinh sự hưng phấn, giống như những loại thuốc lắc và ma túy đang lưu hành trên thị trường”.

“Ngoài ra, liên quan đến Sử Thiên Vương, tôi tin tưởng vào bản lĩnh và năng lực của anh ấy, về hiệu quả chiến đấu anh ấy có thể là người yếu nhất trong số năm Thiên Vương”.

“Nhưng xét về độ tháo vát và khả năng ứng biến thì mấy người chúng tôi đều kém xa anh ấy, vì vậy tôi tin rằng Sử Thiên Vương nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì”.

Diệp Vĩnh Khang nghe xong những lời này mới khẽ thở phào một hơi, chỉ cần không lan nhanh như loại thuốc cấm năm đó thì sự việc cũng không quá phức tạp.

“Ừm, chuyện này tiếp tục điều tra. Nhớ kỹ là phải giữ bí mật, nhất là việc Sử Nam Bắc mất tích, không được tiết lộ nửa lời ra bên ngoài, có tin tức gì thì phải ngay lập tức báo cho tôi!”

“Vâng, thưa Điện Chủ”.

Sau khi cúp máy, Diệp Vĩnh Khang hít sâu một hơi, sau đó mới đi về phía cửa.

Ở biệt thự nhà họ Tần ở Biên Nam.

Tần Long Tượng cúi đầu, cầm một chén trà bạch ngọc trong tay, lông mày nhíu chặt lại.

Khoảng thời gian này đối với ông ta có thể nói như là giày vò. Ông ta cảm thấy mọi rắc rối đều ập tới cùng lúc, nhất là vừa rồi ông ta nhận được một tin cực kỳ xấu khiến ông ta cảm thấy mình sắp thở không nổi nữa.

“Bố, bố xem ai tới này…. Bố làm sao vậy, sao sắc mặt kém thế?”

Tần Hạc sải bước từ bên ngoài vào, đột nhiên nhìn thấy sắc mặt Tần Long Tượng có chút không đúng.

Tần Long Tượng không ngẩng đầu lên, thở dài nói: “Tiền Đại Giang vừa đích thân gọi điện thoại cho bố, bảo bố giải thích về chuyện Mã Lão Quỷ”.

“Còn bảo bố lấy một mạch khoáng thạch ra để bồi thường, họ có thể không truy cứu, nếu không thì chúng ta cứ chờ đấy mà xem”.

Khi nói ra những lời này, giọng điệu của Tần Long Tượng vô cùng trịnh trọng.

Mặc dù cũng là một người cứng rắn không sợ bất cứ thứ gì, nhưng lần này chọc giận nhà họ Tiền, một trong tam đại gia tộc ở Giang Bắc.

Một khi hai gia tộc chạm trán với nhau, Tần Long Tượng hoàn toàn không có cơ hội thắng.

Đúng lúc này một giọng nói bình thản đột nhiên vang lên: “Là vì chuyện trên công trường sao?”

Tần Long Tượng sửng sốt, đột ngột ngẩng đầu lên, khi ông ta nhìn thấy bên cạnh Tần Hạc còn có một người khác liền kích động đứng lên: “Anh Diệp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK