Mục lục
Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có chuyện gì vậy, kẻ nào ăn gan hùm mật hổ, đến cả cháu cũng dám bắt nạt, nói cho chú biết kẻ đó ở đâu, chú phải rút xương của hắn ra!”

Một giọng nói cực kỳ hung ác phát ra từ đầu dây bên kia điện thoại, cách một chiếc điện thoại mà cũng có thể cảm nhận được uy lực cực mạnh.

Hàn Phong vội vàng khóc lóc kể lại toàn bộ sự việc.

Sau khi cúp máy, ánh mắt Hàn Phong lóe lên sự cay nghiệt, hung hãn nói: “Thằng chó, lần này tao xem mày còn ngông cuồng được không!”

Hắn biết rất rõ, nếu như chú ba của mình ra mặt, tên khốn Diệp Vĩnh Khang đó không thể nào sống sót được tới hôm sau.

Ngay khi hắn đang hân hoan chờ đợi tin tức từ chú ba của mình, một người đàn ông trung niên cao lớn từ bên ngoài bước vào.

Nhìn thấy Hàn Phong không nói lời nào liền vung tay lên tát một cái.

“Bố…”

Hàn Phong bị đánh tới mức hoa mắt chóng mặt, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu.

“Thằng khốn này, đã nói với mày bao nhiêu lần rồi, thời gian này tém tém lại cho tao!”

“Chuyện của mày tao biết hết rồi, chuyện xàm xí như vậy mà mày cũng dám gọi điện cho chú ba mày à?”

“Mày có biết chú ba mày là người như nào không? Chú ấy mà ra mặt kiểu gì cũng ầm ĩ gây ra họa chết người!”

Hàn Xuân Lâm chửi mắng đứa con vô dụng bất tài của mình một trận.

“Nhưng mà bố à, thằng đó thật sự quá ngạo mạn, hôm nay còn ra tay đánh con đấy…”

“Cho dù đánh chết mày mày cũng phải nhịn cho tao!”

Hàn Xuân Lâm tức giận nói: “Nói bao nhiêu lần rồi, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của nhà họ Hàn đó chính là tìm mọi cách để lấy được tấm vé vào trong đại lễ sắc phong quân tướng!”

“Mày có biết chuyện này khó đến mức nào không? Tao dường như đã điều động tất cả các mối quan hệ, lúc này mới có chút tiến triển!”

“Lúc này nếu như xảy ra chuyện gì, mọi công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển hết. Nếu như không phải chú ba của mày vừa gọi điện cho tao thì tao không biết đã gây ra chuyện lớn thế nào rồi nữa!”

“Tóm lại là mày nhớ kỹ cho tao, trước khi kết thúc đại lễ sắc phong, cho dù trời có sập xuống cũng không được phép làm loạn, nếu không tao không tha cho mày đâu!”

Hàn Xuân Lâm vô cùng tức giận, đại lễ sắc phong lần này thật sự rất quan trọng với nhà họ Hàn.

Bao nhiêu gia tộc giàu có đang vò đầu bứt tai để lấy được tấm vé vào trong đại lễ sắc phong này.

Đó là đại lễ sắc phong quân tướng đấy, chỉ là một tấm vé vào nhỏ bé, nói không chừng lại là cơ hội lớn để đám cá chép bọn họ hóa thành rồng.

Hàn Xuân Lâm thông qua các mối quan hệ, sự việc này khó khăn lắm mới có chút tiến triển, nhưng trước khi mọi sự trót lọt không được phép có bất kỳ sơ suất nào xảy ra!

Hàn Phong vừa bị tát vừa bị mắng, chuyện hận thù đương nhiên cũng phải dẹp đi, trong lòng uất ức vô cùng, tức giận đập phá đồ đạc trong phòng.

“Anh Hàn, anh bớt tức giận, không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, tôi có ý này”.

Hàn Tiểu Xuân ở bên cạnh nịnh nọt: “Nghe nói gần đây công ty của Hạ Huyền Trúc chuẩn bị tham gia đấu thầu khu sản nghiệp, tất cả vốn khởi nghiệp của cô ta đều là vay từ ngân hàng”.

“Chi bằng anh nghĩ cách gì đó trên lĩnh vực này dồn cô ta đến bước đường cùng, đến lúc đó con ả Hạ Huyền Trúc chẳng phải sẽ ngoan ngoãn quỳ xuống cầu xin anh sao?”

Hàn Phong ngây ra, sau đó đột nhiên phá lên cười: “Ý hay, cứ làm như vậy đi!”

Sau đó hắn lập tức gọi điện cho một người bạn và hẹn gặp nhau tại một câu lạc bộ giải trí.

“Anh Phi, hôm nay mời anh qua đây là có chút chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ”.

Hàn Phong nịnh nọt rót một ly rượu cho một thanh niên bên cạnh, cười nói: “Dự án khu sản nghiệp không phải do nhà anh phụ trách sao, tôi muốn anh xử lý giúp một người”.

Thanh niên đó cười nhạt: “Nửa đêm gọi tôi ra đây, tôi còn nghĩ là chuyện gì to tát lắm cơ”.

“Yên tâm đi, dự án khu sản nghiệp này bố tôi là tổng phụ trách, tôi là tổ trưởng tổ thẩm hạch, công ty nào qua, công ty nào không qua chỉ cần Trình Phi tôi nói một câu là được, anh đưa thông tin về công ty đó cho tôi”.

Hàn Phong nhanh chóng đưa tài liệu đã chuẩn bị sẵn.

“Xây dựng Huyền Trúc?”

Trình Phi nhìn thấy tên công ty liền cảm thấy thú vị: “Thật trùng hợp, gần đây tôi mới quen một cô, cũng bảo tôi nghĩ cách xử lí công ty xây dựng Huyền Trúc này”.

“Tôi còn đang suy nghĩ vì một người phụ nữ mà động vào quy tắc có nên không, giờ thì tốt rồi, coi như thuận gió đẩy thuyền, cho cô ta một bài học!”

Hàn Phong vui mừng khôn xiết: “Thật sao, vậy thì tốt quá, anh Phi anh yên tâm, gần đây chỗ tôi có hai em tươi ngon, đợi chuyện này xong xuôi tôi nhất định sẽ dâng đến tận giường cho anh!”

Trình Phi bật cười lớn: “Được, vậy tôi chờ đấy nhé, thời gian này tôi bứt rứt lắm rồi”.

Là con trai của Trình Văn Đống, ông trùm lớn trong ngành đấu thầu, Trình Phi là một người có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, chỗ ngứa ngáy nhất của hắn chính là phụ nữ, mà điểm này thì Hàn Phong đương nhiên là rất thạo.

Những ngày tiếp theo bình lặng trôi qua, chớp mắt đã tới thời gian đăng ký đấu thầu.

Sáng sớm hôm đó, sau khi Diệp Vĩnh Khang đưa Diệp Tiểu Trân tới nhà trẻ, anh lái ô tô đưa Hạ Huyền Trúc đến địa điểm đăng ký.

Hội trường chật kín người qua lại, khu sản nghiệp này là một dự án vô cùng tốt, hàng loạt công ty xây dựng đều nghĩ nát óc để tìm cách cắn được miếng bánh ngon này.

“Sao cô ta cũng tới đây?”

Hạ Huyền Trúc đột nhiên nhìn thấy Hạ Tuyết Cầm trong đám đông.

Mà cùng lúc đó Hạ Tuyết Cầm cũng nhìn thấy Hạ Huyền Trúc, cô ta ưỡn ẹo đi tới, nói: “Ái chà, đây không phải là chủ tịch Hạ của chúng ta sao, sao vậy, thật sự coi mình là ông to bà lớn gì rồi à, có biết đây là dự án gì không? Hai người mà cũng có mặt mũi tới đây đăng ký sao?”

Hạ Huyền Trúc cười lạnh một tiếng: “Xin lỗi, trong tay chúng tôi đúng lúc đang thừa nhiều tiền nên là tới chơi một chút, còn hơn là vay mượn bên ngoài mà không trả được!”

“Cô đang nói bóng nói gió ai thế!”

Hạ Tuyết Cầm như con chó bị giẫm vào đuôi, lập tức lấy ra một tờ thông báo đăng ký, khoe khoang trước mặt: “Nhìn thấy chưa, chúng tôi đăng ký rồi, có con dấu bảo đảm, các người đợi đấy làm thảm lót đường cho tôi đi!”

Nói xong liền tức giận bỏ đi, giống như một con mụ điên vậy.

Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc nhìn nhau, cười khổ lắc đầu, trong lòng nghĩ không biết có phải con mụ điên Hạ Tuyết Cầm này bị cáu kỉnh thời kỳ tiền mãn kinh không.

Quá trình đăng ký rất thuận lợi, mười mấy phút là đã xong xuôi rồi.

Trên đường quay về, Hạ Huyền Trúc luôn cảm thấy trong lòng không yên: “Vĩnh Khang, sao trong lòng em lại cứ hoảng sợ như vậy, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

Diệp Vĩnh Khang cười, thoải mái lái xe: “Yên tâm đi, đây chỉ là tiền đặt cọc, nếu không trúng thầu thì sẽ được trả lại nguyên vẹn mà”.

Anh mỉm cười, nói tiếp: “Nhưng mà có thể gặp được người nhà họ Hạ ở đây cũng khá bất ngờ, không ngờ rằng bọn họ lại tích góp được đủ tiền đặt cọc”.

Hạ Huyền Trúc khẽ thở dài: “Đây là chuyện riêng của họ, sau này em không muốn nhắc đến chuyện nhà họ Hạ nữa”.

Lúc này Hạ Tuyết Cầm vừa mới quay lại biệt thự, Hạ Chí Tài nhìn thấy giấy đăng ký, trong lòng vui mừng khôn xiết, tuy nhiên vẫn có chút lo âu hỏi: “Tuyết Cầm, cháu bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện gì chứ, vì lần đăng ký này, ông đã phải bán đi hai công ty con, nếu không trúng thầu sẽ tổn thất lớn đấy”.

Nguồn vốn của nhà họ Hạ đã bị phá vỡ, nợ nần chồng chất bên ngoài, vốn dĩ họ đã định từ bỏ cuộc đấu thầu này.

Nhưng vài ngày trước, Hạ Tuyết Cầm đột nhiên nói rằng mình tìm được mối, chỉ cần nộp đủ tiền đặt cọc thì chắc chắn sẽ trúng thầu.

Hạ Chí Tài nghiến răng, trực tiếp bán hai công ty con đi, vì vậy mới tích góp đủ tiền đặt cọc.

Những người nhà họ Hạ khác ở bên cạnh cũng lo lắng nói: “Tuyết Cầm à, lần này nhà họ Hạ chúng tôi dồn hết tài sản vào trong đó rồi, giờ phút này cháu đừng có giấu diếm nữa, tiết lộ cho mọi người thông tin chi tiết đi”.

Hạ Tuyết Cầm ngồi thẳng người trên ghế sofa, chống cằm, nhẹ giọng nói: “Mọi người biết tổng phụ trách dự án đấu thầu khu sản nghiệp này là ai không?”

“Chuyện này còn phải hỏi, chủ tịch tập đoàn đại diện gọi thầu phương Nam Trình Văn Đống, đó là một nhân vật lớn nức tiếng đấy!”

Bên cạnh lập tức có người trả lời.

Hạ Tuyết Cầm cười nhạt: “Vậy mọi người có biết Trình Văn Đống có một người con trai, tên là Trình Phi không, bây giờ không chỉ là tổ trưởng tổ thẩm hạch gọi thầu, còn là người đang theo đuổi cháu!”

“Gì cơ, cháu nói cậu Phi là bạn trai của cháu á?”

Hạ Chí Tài trợn tròn hai mắt, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc không thể che giấu được: “Tuyết Cầm, từ nhỏ ông đã thấy cháu là người giỏi giang nhất, con trai của chủ tịch tập đoàn đại diện gọi thầu phương Nam lại là cháu rể của ông, ông thật sự rất vui, ha ha ha!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK