Mục lục
Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có liên quan đến người phỏng vấn của nhà tổ chức không?

Ông đã chi mấy triệu cho cuộc đấu thầu lần này vậy?

Loại tin tức mờ ám này còn có sức hút hơn nhiều so với phỏng vấn người trúng thầu!

Phải nói, Hạ Chí Tài cũng là do kích động quá, lúc này đầu óc trống rỗng, cũng không nghĩ được gì nhiều, chỉ nhăm nhăm trút hết cảm xúc của mình ra ngoài thôi.

"Mau đưa ông nội đi!"

Mấy người nhà họ Hạ còn tỉnh táo bên cạnh sợ hãi tái mặt, nếu Hạ Chí Tài tiếp tục nói nữa thì chắc chắn sẽ gây ra đại họa!

Sau khi nhà họ Hạ rời đi, phóng viên nhìn có chút tiếc nuối, suýt chút nữa thì moi được tin tức lớn rồi.

Sau đó, anh ta lại bắt đầu phỏng vấn Hạ Huyền Trúc, trong suốt quá trình phỏng vấn Hạ Huyền Trúc vẫn còn khá lơ mơ, thậm chí Diệp Vĩnh Khang còn phải giúp cô trả lời nhiều câu hỏi.

Cho đến khi cả hai trở về nhà, vẻ mặt của Hạ Huyền Trúc vẫn còn rất hoang mang.

Bốp!

Diệp Vĩnh Khang đột nhiên vỗ vào hông Hạ Huyền Trúc.

"A, anh làm gì vậy!"

Hạ Huyền Trúc nhanh chóng hét lên.

Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Anh chỉ muốn nhắc nhở em là nếu như em tiếp tục ngẩn ra như thế, anh sẽ phải bắt em vào phòng ngủ để giúp em tỉnh táo lại đấy".

Hạ Huyền Trúc ngây người, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.

"Chồng à, tất cả những điều này là thật sao? Công ty của chúng ta đã trúng thầu thật rồi sao!"

Trên thực tế, không thể trách Hạ Huyền Trúc cứ ngẩn ra như thế được, mà do kết quả này thật sự rất khó tin.

Điều này giống như một người bình thường đang đi trên phố, rồi bỗng có người báo tin mình được bầu làm chủ tịch nước vậy, là ai thì cũng phải hoang mang thôi.

"Ừ, là thật, đã được công khai trên trang web chính thức rồi. Đừng có ở đó mà ngây ra nữa. Mau chuẩn bị tài liệu đi. Ngày mai em còn phải đến bộ phận liên quan để ký hợp đồng nữa đấy".

Diệp Vĩnh Khang nhắc nhở.

"Đúng đúng, em phải đi chuẩn bị tài liệu!"

Hạ Huyền Trúc vô cùng phấn khởi, vội vàng chạy vào phòng làm việc mở máy tính lên, bắt đầu chuẩn bị tài liệu ký hợp đồng ngày mai.

Sau khi Hạ Huyền Trúc trở về phòng, vẻ mặt Diệp Vĩnh Khang có chút trầm mặc, đi tới ban công, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, trầm giọng nói: "Không phải tôi đã nói rồi sao, cuộc đấu thầu lần này tôi muốn có một kết quả công bằng liêm chính, ai cho phép mấy người tự mình quyết định thế!"

Trong bữa tiệc lần trước, Diệp Vĩnh Khang đã đánh tiếng, không muốn bất kỳ ai dùng quyền lực của mình can thiệp vào hoạt động đấu thầu này.

Mặc dù Hạ Huyền Trúc trúng thầu anh cũng rất vui, nhưng anh không muốn dùng cách này để có được kết quả.

Trình Văn Đống nhận cuộc gọi mà mặt tái mét, nhanh chóng nói: "Anh Diệp, anh hiểu lầm rồi. Sự kiện đấu thầu này hoàn toàn công bằng và công khai. Tôi không can thiệp vào vì bất cứ ai cả".

"Ông cho rằng tôi là thằng ngu à?"

Diệp Vĩnh Khang trầm giọng nói: "Cuộc đấu thầu lần này có hơn 100 công ty tham gia, trong đó có rất nhiều công ty đã thành danh và có tên tuổi. Công ty của vợ tôi mới thành lập chưa đầy một tháng, sao có thể cạnh tranh với họ được!"

Diệp Vĩnh Khang là một người thực tế, thật ra ngay từ đầu anh đã không ôm chút hy vọng nào cả rồi.

Anh luôn cổ vũ Hạ Huyền Trúc tham gia cuộc đấu giá này, chỉ để Hạ Huyền Trúc sớm tìm được trạng thái của bản thân mà thôi.

"Anh Diệp, tôi xin thề, tôi thực sự không hề can thiệp vào. Kết quả của cuộc đấu thầu này là hoàn toàn công bằng!"

"Hơn nữa, tôi đã tận mắt xem hồ sơ đấu thầu. Ý tưởng thiết kế rất mới lạ, số liệu cũng rất chính xác!"

"Tôi có thể đặt tay lên tim mình mà nói rằng tôi đã làm nghề đại lý đấu thầu này cũng được gần 20 năm rồi, xem vô số tài liệu đấu thầu".

"Nhưng tài liệu đấu thầu được trình lên lần này thực sự khiến tôi sửng sốt và kinh ngạc. Tôi dám vỗ ngực nói người có thể vẽ ra tài liệu đấu thầu này nhất định là một kiến trúc sư có tài năng hiếm có!"

Diệp Vĩnh Khang sau khi nghe xong thì cảm thấy hơi kinh ngạc, giọng điệu của Trình Văn Đống dường như không phải đang nói dối, chẳng lẽ vợ anh thực sự là kiến trúc sư thiên tài?

Trở lại phòng, Hạ Huyền Trúc đang ôm máy tính xách tay chuẩn bị tài liệu cần thiết cho ngày mai, Diệp Vĩnh Khang tiện tay cầm lấy một bản tài liệu đấu thầu trên bàn, mới lật vài trang, hai mắt chợt lóe sáng.

"Em yêu, một mình em làm tập tài liệu này sao?"

Diệp Vĩnh Khang đã rất ngạc nhiên, khi xây dựng một căn cứ bí mật của Điện Thần Long ở nước ngoài, anh đã thuê hơn một chục kiến trúc sư đẳng cấp thế giới.

Bởi vì căn cứ đó rất quan trọng, nên Diệp Vĩnh Khang gần như tập trung vào dự án này từ đầu đến cuối, sau khi căn cứ hoàn thành, Diệp Vĩnh Khang cũng biết rất nhiều về kiến trúc.

Dù không thành thạo nhưng nhìn sơ qua anh vẫn có thể nhận ra rằng ý tưởng thiết kế trong hồ sơ thầu này vô cùng cao siêu, cho dù có đưa nó ra thế giới, với ý tưởng thiết kế này chắc chắn có thể đưa chủ nhân của nó lên hàng ngũ hạng nhất.

"Ừ, coi như thế đi".

Hạ Huyền Trúc chăm chú chuẩn bị tài liệu và nói: "Anh quên mất rồi hả, em từng tốt nghiệp trường kiến trúc Birmingk đấy".

Diệp Vĩnh Khang sững sờ, lúc này mới nhớ ra lần đầu tiên gặp Hạ Huyền Trúc ở nước ngoài, cô đang là học sinh đứng đầu của một trường danh tiếng ở nước ngoài.

"A, sao thế này?"

Hạ Huyền Trúc đột nhiên hét lên, màn hình máy tính đột nhiên biến thành màn hình xanh lam, trên đó có hàng dãy mã màu trắng kỳ lạ đập vào mắt.

"Không phải là bị dính virus rồi đấy chứ, thông tin của em đều ở trong đó hết!"

Hạ Huyền Trúc lo lắng nói, loay hoay một hồi nhưng vẫn chả có gì thay đổi cả.

Ừm?

Diệp Vĩnh Khang nhìn dòng mã trên máy tính, sau khi hơi giật mình, khóe miệng chợt cong lên một điệu cười tinh quái.

"Không sao, chút trục trặc nhỏ thôi, để anh giúp".

Diệp Vĩnh Khang bước tới, cầm lấy máy vi tính.

"Anh còn biết sửa máy tính á, vậy anh xem giúp với, nhưng đừng mắc lỗi nhé. Em có rất nhiều thông tin trong đó đấy, em đi rót cốc nước cho anh nhé".

Hạ Huyền Trúc nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài rót nước.

Ngón tay Diệp Vĩnh Khang bắt đầu nhảy nhanh trên bàn phím, khóe miệng vẽ lên một đường cong đầy tinh nghịch.

Một lúc sau, Hạ Huyền Trúc Tích bưng một cốc nước vào: "Chồng à, anh làm xong…"

Mới nói được nửa câu, khi Hạ Huyền Trúc nhìn thấy nội dung trên màn hình máy tính, khuôn mặt xinh xắn đột nhiên đỏ bừng đến tận cổ: "Em bảo anh sửa máy tính mà, anh làm gì vậy!"

Thấy trên màn hình máy tính đang phát một bộ phim sex vô cùng nóng bỏng, còn Diệp Vĩnh Khang thì đang thích thú thưởng thức.

"Có gì mà phải ngại? Chúng ta là vợ chồng rồi. Xem những thứ này nhiều có thể làm tăng hứng thú của vợ chồng đấy".

Diệp Vĩnh Khang nở nụ cười, vươn tay kéo Hạ Huyền Trúc ôm vào trong lòng, hướng về phía màn ảnh cười cười: “Nào, cùng học tập với nhau chút đi".

"Anh phiền quá đấy, cửa còn chưa đóng nữa, xấu hổ chết mất!"

Mặc dù Hạ Huyền Trúc nói như vậy, nhưng cơ thể của cô lại không thể kiểm soát được, có chút phản ứng, dù sao thì cô cũng là một người bình thường với thể chất và tinh thần khỏe mạnh.

Lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên xem thể loại phim này, cô cảm thấy xấu hổ nhưng đồng thời cũng cảm thấy một chút tò mò và lạ lẫm.

"Lo gì chứ, xem thêm đi".

Diệp Vĩnh Khang choàng tay qua Hạ Huyền Trúc, nhìn chằm chằm màn hình, khóe miệng cong lên đầy tinh nghịch: "Ngày mai khi em đi ký hợp đồng, bộ phim này là để cho người ta thưởng thức đó, chúng ta giúp họ kiểm định chút đi, mai đừng làm người ta thất vọng".

Hạ Huyền Trúc sửng sốt: "Ý của anh là gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK