Mục lục
Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giám đốc Hạ, không hay rồi!”

Lúc này, một nhân viên đột nhiên xồng xộc lao vào phòng làm việc với vẻ mặt hoảng sợ: “Bên ngoài…bên ngoài…”

“Đừng vội, từ từ nói, bên ngoài làm sao?”

Hạ Huyền Trúc vội vàng đứng dậy.

Nhân viên kia nuốt nước bọt mấy lần rồi mới lên tiếng: “Có một đám người tới đây, tất cả đều là ông chủ của nhà cung cấp vật liệu khu vực Giang Bắc, dẫn đầu chính là Lý Bồi Hùng”.

“Cái gì?”

Hạ Huyền Trúc giật bắn người đứng dậy: “Ông ta tới đây làm gì?”

“Tôi không biết, bọn họ chỉ nói muốn gặp sếp”.

Hạ Huyền Trúc chau chặt mày, tức giận rảo bước đi ra ngoài.

Cô đi tới tiền sảnh của công ty. Quả nhiên nhìn thấy Lý Bồi Hùng đang dẫn theo một đám các ông chủ cung cấp vật liệu xây dựng đứng trước cửa. Số lượng người ít nhất cũng phải hơn trăm, lúc nhúc những cái đầu đen.

“Chúng tôi đã viết đơn đăng ký từ bỏ hạng mục, sắp đệ trình lên rồi”.

“Tiếp đó công ty cũng nên thông báo phá sản, đây đúng ý với các người rồi nhỉ, rốt cuộc các người còn muốn thế nào nữa?”

“Công ty lớn thế này, các người thích cái gì thì lấy cái đó, nếu vẫn không hết tức thì tôi ở đây, có phải là phải ép tôi nhảy lầu thì các người mới hài lòng không?”

Hạ Huyền Trúc rưng rưng nước mắt, sự uất ức, tức giận dồn nét cả một ngày đều bạo phát ra hết.

Cô thực sự không thể hiểu bản thân mình đã gây rắc rối với ai mà từ khi nhận được hạng mục tới bây giờ luôn có người cứ liên tục ép cô vào con đường cùng?

“Các người ai thử động vào giám đốc Hạ xem!”

Đúng lúc này, những nhân viên khác trong công ty tức giận lao ra đứng bên cạnh Hạ Huyền Trúc và quát lên: “Các người đúng là ức hiếp người quá đáng, ép công ty tới mức này, các người còn muốn thế nào!”

Hạ Huyền Trúc cảm kích nhìn những người nhân viên bên cạnh. Công ty mới bắt đầu vì vậy phúc lợi và đãi ngộ mà cô dành cho bọn họ vẫn chưa được là tốt nhất.

Thế mà đúng lúc khó khăn thế này bọn họ vẫn kiên định lựa chọn đứng về phía mình.

Chỉ có điều, trên thế giới này không thiếu những kẻ vô liêm sỉ.

“Hoàng Khoa, anh định làm cái quái gì vậy?"

Một người phụ nữ tóc xoăn, trang điểm đậm đột nhiên lên tiếng với vẻ kỳ quái: “Thương trường như chiến trường, kẻ mạnh thắng kẻ yếu là đương nhiên, sao lại nói mình cứ như người bị hại thế?”

“Sếp Lý có phải làm từ thiện đâu, sao phải quan tâm tới các người, thật ghét cái bộ dạng tôi yếu nên tôi có lý của các người!”

Người phụ nữ tóc xoăn vừa nói vừa bước tới bên cạnh Lý Bồi Hùng trên đôi giày cao gót và cười với vẻ nịnh hót “Sếp Lý, tôi cảm thấy ông làm chuyện này đúng là xả tức mà”.

“Công ty xây dựng Huyền Trúc là một công ty bé tí mới thành lập, dựa vào cái gì mà nhận được hạng mục lớn như vậy của khu sản nghiệp chứ?”

“Nếu nói không có gì mờ ám trong chuyện này thì đến con nít nó cũng không tin, tôi sớm đã cảm thấy bất mãn với công ty này rồi”.

“Tôi luôn ở lại công ty là vì muốn lẳng lặng điều tra rốt cuộc bọn họ đang chơi trò mờ ám gì".

“Giờ thì hay rồi, có sếp Lý ra tay cũng coi như là trừ hại cho dân. Với một người như sếp Lý mới xứng đáng được đi theo. Sếp Lý yên tâm, chắc chắn sau này tôi sẽ phục vụ hết mình cho ông!”

“Đúng vậy, sếp Lý, chúng tôi đều muốn tới công ty của ông làm việc”.

“Đúng vậy, chúng tôi đã sớm cảm thấy ngứa mắt với công ty này rồi, cái thứ gì không biết”.

Ngay sau đó có thêm mấy người công nhân đồng loạn đầu quân cho Lý Bồi Hùng.

Hoàng Khoa tức tới mức run lên và chỉ thẳng vào người phụ nữ kia gào thét: “Cái đồ nuôi ong tay áo, lúc trước cô bị công ty đuổi việc còn vác mặt cầu xin sếp Hạ giữ lại đấy”.

“Vậy mà giờ thì sao, đúng là chứng nào tật nấy, loại người như cô sớm sẽ gặp báo ứng thôi!"

Cô gái tóc xoăn nghe thấy vậy thì bật cười: “Hoàng Khoa, rốt cuộc Hạ Huyền Trúc đã cho anh lợi lạc gì mà anh nói đỡ cho cô ta vậy”.

“Nhưng mà cũng phải, sếp Hạ của chúng ta là đại mỹ nhân, nếu tôi là đàn ông thì chắc chắn cũng sẽ cống hiến hết mình thôi, haha!”

Hoàng Khoa tức tới mức nổi gân trán. Anh ấy siết nắm đấm răng rắc, bỗng lao lên và đấm một đấm vào mặt Triệu Mỹ Quyên.

Á!

Triệu Mỹ Quyên kinh hãi kêu lên, bị đấm chảy cả máu mũi: “Sếp Lý, ông xem đám người này, bọn họ dám đánh cả tôi trước mặt ông nữa, vậy có khác gì đánh vào mặt ông chứ, ông làm chủ giúp tôi đi!”

“Cô là cái thá gì!”

Lý Bồi Hùng cuối cùng cũng đã lên tiếng.

Ông ta tức giận nói với Triệu Mỹ Quyên: “Tôi nói là thu nạp cô bao giờ thế?”

Triệu Mỹ Quyên thất thần: “Sếp Lý, tôi luôn sùng bái ông, tôi nguyện sống chết đi theo ông…”

“Cút xa ra cho tôi!”

Lý Bồi Hùng đạp Triệu Mỹ Quyên bay qua một bên sau đó bước tới trước đưa ra hành động không tưởng.

“Sếp Hạ, tôi sai rồi!”

Lý Bồi Hùng đột nhiên quỳ phụp xuống đất.

Những ông chủ đứng phía sau cũng đồng loạt quỳ xuống, gập người nói: “Sếp Hạ, chúng tôi sai rồi!”

Hả?

Cảnh tượng xảy ra đột ngột này khiến tất cả mọi người cảm thấy sững sờ.

Hạ Huyền Trúc choáng váng không biết rốt cuộc đối phương đang làm gì.

“Sếp Hạ, trước kia tôi bị che mắt nên mới làm ra những việc sai trái không khác gì loài cầm thú như vậy”.

“Giờ tôi đã biết sai rồi, mong sếp Hạ giơ cao đánh khẽ, tha thứ cho chúng tôi một lần đi”.

“Ngoài ra, cả hội vật liệu kiến trúc chúng tôi đã bàn bạc và quyết định từ nay về sau chỉ cần là vật liệu mà giám đốc Hạ muốn

Thì chúng tôi đều có thể cung cấp cho cô với giá thấp hơn thị trường hai mươi phần trăm.

“Đây là hợp đồng, mời sếp Hạ xem qua, nếu như sếp Hạ vẫn cảm thấy không hài lòng thì chúng ta vẫn có thể bàn bạc thêm về mặt giá cả”.

Lý Bồi Hùng quỳ xuống tại chỗ, cung kính đưa ra hợp đồng bằng hai tay.

Hạ Huyền Trúc cảm thấy hoang mang, Hoàng Khoa đứng bên cạnh lo lắng có gì mờ ám ở đây nên vội vàng nhận lấy hợp đồng chăm chú xem một lượt rồi nói với vẻ không thể ngờ: “Sếp Hạ, điều…điều này đúng thật là…”

Ầm!

Lời vừa nói ra khiến tất cả trở nên hoang mang.

Đám người này có phải bị điên rồi không?

“Sếp Hạ, cô xem có được không?”

Ánh mắt Lý Bồi Hùng nhìn Hạ Huyền Trúc ánh lên vẻ cầu khẩn và lo lắng.

“Không không không, mọi người đứng dậy đi, có chuyện gì thì từ từ nói…”

Nói xong Hạ Huyền Trúc cũng cuống quýt không biết phải làm thế nào.

“Không, nếu như sếp Hạ không tha thứ cho chúng tôi thì chúng tôi sẽ quỳ ở đây không đứng dậy nữa!”

Lý Bồi Hùng kiên quyết nói: “Hôm nay chúng tôi tới đây không có ý gì khác, thứ nhất là chân thành xin lỗi sếp Hạ, thứ hai là thành tâm thành ý mong được hợp tác với cô, mong sếp Hạ tha thứ cho chúng tôi!"

“Được được được, mọi người đứng dậy rồi nói…”

“Không, trừ khi sếp Hạ đích thân nói là tha thứ cho chúng tôi, nếu không chúng tôi sẽ quỳ ở đây không đứng dậy!”

Lý Bồi Hùng trông vô cùng kiên quyết.

“Tôi…được được, tôi tha thứ cho mọi người…”

Hạ Huyền Trúc đành phải lên tiếng.

“Cảm ơn sếp Hạ!”

Lý Bồi Hùng cùng đám người kia lập tức trở nên hào hứng rồi mới đứng dậy.

Lý Bồi Hùng lau mồ hôi trán, tươi cười nói với Hạ Huyền Trúc: “Sếp Hạ, vậy chúng tôi xin cáo từ, những đơn hàng trước đây tiếp tục có hiệu lực, giá cả thì giảm hai mươi phần trăm, sếp Hạ có thể tới lấy hàng bất cứ lúc nào!”

Nói xong, đám người tười cười, thoải mái đi ra ngoài.

Hạ Huyền Trúc cùng nhân viên của mình đứng ngây ra tại chỗ, không kịp phản ứng lại với những chuyện vừa xảy ra.

“Sếp Hạ, công ty sống lại rồi, giờ thì chúng ta không cần tuyên bố phá sản nữa!”

Thư ký là người hô lên đầu tiên, ngay sau đó là tiếng reo mừng của những nhân viên còn lại.

Đúng lúc này, Triệu Mỹ Quyên cũng réo lên: “Thật tuyệt vời, công ty được cứu rồi, tôi biết là công ty Huyền Trúc không thể bị đánh sụp mà”.

“Có một người lãnh đạo công ty như sếp Hạ thì tôi tin rằng tương lai của công ty sẽ càng tốt đẹp hơn. Sếp Hạ yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ không phụ lòng tốt của sếp, giờ tôi quay trở về làm việc ngay lập tức đây ạ!’

Triệu Mỹ Quyên vừa nói vừa quay người định đi về phía phòng làm việc.

“Triệu Mỹ Quyên, cô đứng lại!”

Nhưng ngay lúc này Hoàng Khoa đột ngột bước lên trước cản đường của Triệu Mỹ Quyên.

Những nhân viên khác cũng lần lượt vây lấy cô ta và dùng ánh mắt hết sức đặc biệt nhìn cô ta chăm chăm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK