Quý Lan Âm khí chất xuẩn bạch cùng nhân gia đế vương công khí chất quá xứng.
Đã nói mảnh vỡ linh hồn ở vị diện này rất quỷ súc rồi mà, ký chủ của nó hold nổi không đây?
Không, hold không nổi.
Cùng nhân gia so sánh, ký chủ của nó chỉ biết chơi văn, nhân gia lên sân khấu đã biểu diễn một tuồng võ kỹ.
Ở trong số liệu của chúa tể hệ thống ——
Mộ Ngôn vs Thẩm Bạch
Thẩm Bạch k.o Mộ Ngôn.
Nhưng hiển nhiên, chúa tể hệ thống hoàn toàn không nghĩ đến Mộ Ngôn sẽ còn có hậu chiêu.
Quý Lan Âm và Thẩm Bạch tới một cái bốn mắt nhìn nhau, hai người lặng im.
Thẩm Bạch là bị nhan sắc của Quý Lan Âm giật từ trong ra ngoài, ngoài khét trong sống.
Dung mạo này có hơi sai sai với cảm xúc lúc ôm a!
Hiển nhiên, không phải ai cũng có thể giống Mộ Ngôn thừa nhận nổi nhan sắc của Quý Lan Âm, huống hồ Quý Lan Âm còn bị Mộ Ngôn cố ý vẽ cho xấu đi nữa.
Ra ngoài cửa, Mộ Ngôn không có năng lực bảo vệ Quý Lan Âm, mà Quý Lan Âm lúc trước cũng là dùng loại phương pháp tự bôi xấu này để bảo vệ chính mình.
Mộ Ngôn hồi tưởng bộ tôn dung đó của Quý Lan Âm đi trên phố còn có thể bị đùa giỡn, nên bèn đem Quý Lan Âm vẽ càng xấu hơn.
Vì thế, Mộ Ngôn đeo nụ cười biến thái nhìn Thẩm Bạch sượng ngắc cả người bị Quý Lan Âm tát một cái như trời giáng.
Sau đó Quý Lan Âm xoay người từ trong lòng Thẩm Bạch rớt xuống.
Lưng ngựa cộng thêm Thẩm Bạch, độ cao hiển nhiên không thấp.
Nhưng Quý Lan Âm lại thật cứ thế mà quăng mình xuống.
Mộ Ngôn bỗng vui mừng, tốt xấu lúc vả mặt người khác, vả nặng hơn cô.
"Ngô."
Hắn ăn đau cắn cắn môi dưới, cũng hiểu mình tát là dạng nhân vật nào, vừa mới nàng ta là thật sự giết người.
Quý Lan Âm trong lòng tự nhiên cũng rõ.
Nhưng hắn chỉ cảm thấy nhục nhã ê chề, hắn vừa cùng thê chủ của hắn thành thân, lại bị một nữ nhân khác ôm.
Hắn bỗng cảm thấy, hắn thực có lỗi với thê chủ của hắn.
Hai mắt hắn vì đau mà phủ kín nước mắt lạnh căm lườm Thẩm Bạch một cái, sau đó xì một tiếng khinh thường, "Dê xồm!"
Nói xong câu đó, hắn nhanh chóng khập khiễng chạy đi.
Hắn lần này bị dọa thật rồi.
Hắn chỉ là một nam tử sống vùng hương dã, còn Thẩm Bạch là một nữ nhân vừa mới giết người ở trước mặt Quý Lan Âm.
Hắn vừa rồi lại tát Thẩm Bạch một cái, tự nhiên sợ bị Thẩm Bạch giết.
"......"
Cái tát đó tự nhiên Quý Lan Âm dùng lực cũng không phải như khi đánh Mộ Ngôn.
Thẩm Bạch đầu bị tát hơi vẹo sang một bên, khuôn mặt yêu dã bởi vì một cái tát mà nháy mắt âm trầm hẳn.
Phủ đầy sát ý.
Nàng ta ngẩng đầu lên, nhìn quanh bốn phía, nơi nào còn thấy được vật nhỏ vừa rồi.
Lúc này, trên đường cái vắng tanh chậm rãi đi đến một nữ tử.
Nữ tử thân hình mảnh mai, gương mặt tinh tế mang theo nụ cười nhàn nhạt, một thân áo tang vải thô xanh.
Khuôn mặt nàng nhợt nhạt, màu môi trắng tái, cứ như thế đi thẳng đến trước ngựa của Thẩm Bạch.
Thẩm Bạch một bộ cẩm y mặc bào, đầu đội mũ ngọc, đuôi mày nhướng lên, môi mỏng mím hờ, một đôi mắt mảnh dài, giữa mày là âm lãnh vô tình.
Đôi mắt nàng ta âm lãnh dõi nhìn Mộ Ngôn.
Trên mặt đất, nàng kia như cảm giác được ánh mắt của Thẩm Bạch, nàng thản nhiên cười, điềm nhiên hướng Thẩm Bạch gật đầu, "Còn thỉnh cô nương đem thi thể xử lý một chút."
Rồi sau đó, thoáng vẻ bình tĩnh rời đi.
Tâm trạng của nàng hiển nhiên khá tốt, nhưng Thẩm Bạch nhìn vào mắt, lại có vẻ quỷ dị nói không nên lời.
Vừa mới bị một cái tát, Thẩm Bạch, vừa mới thể hiện một trận, Thẩm Bạch: "......"
Khoé miệng nàng ta nháy mắt toét lên nụ cười u ám, được lắm.
Tiểu gia hỏa này thành công thu hút sự chú ý của nàng ta.
Chúa tể hệ thống: 【...... mảnh linh hồn này bệnh hơi nặng rồi a.
Nháy mắt, chúa tể hệ thống fan biến sang anti.
Vẫn là ký chủ của nó đáng yêu hơn.
Chúa tể hệ thống: Mộ Ngôn vs Thẩm Bạch.
Mộ Ngôn k.o Thẩm Bạch!