Mục lục
Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bertha chậm rãi đi đến trước mặt Mộ Ngôn, rồi ngồi xuống.

Hắn từ từ nhìn Mộ Ngôn, "Phù thủy đại nhân thân ái, ngài chuẩn bị lúc nào đi?"

Mộ Ngôn còn duy trì tư thế chống cằm ban nãy, nhìn thấy Bertha, cô buông tay, "Có lẽ hôm nay, có lẽ ngày mai."

Bertha chớp chớp mắt, "Nasha, có lẽ chúng ta phải thương lượng một chút chuyện tư bôn."

Bertha ngữ khí hết sức bình tĩnh phun ra hai chữ tư bôn, phảng phất như mấy ngày hôm trước muốn giết Mộ Ngôn không phải hắn vậy.

Ân?

Tư bôn?

Mộ Ngôn nhướng mày, khóe môi chậm rãi giương lên ý cười, cười như không cười, "Công chúa điện hạ đáng yêu, người chú ý cách dùng từ một chút, tư bôn...... Cũng không phù hợp với chúng ta."

Bertha ngẩn ra một hồi, "Nhưng ta là nam."

Mộ Ngôn mỉm cười, "Lý trí mà nói, cũng đâu có quan hệ gì tới ta đâu, công chúa điện hạ đáng yêu."

"Nhưng, nhưng cô nhìn thấy thân thể ta rồi." Bertha cắn cắn môi, cảm thấy có chút thẹn nói.

"Cô chẳng lẽ, không nên phụ trách hay sao?"

Bertha chuyên chú nhìn Mộ Ngôn.

Mộ Ngôn cười nhạt, "Ta chẳng nhìn thấy gì cả."

Cô xác thật cái gì cũng chẳng thấy.

Bertha nghiêng đầu, "Tỳ nữ nói, nữ nhân ngoài miệng nói không cần, trong lòng nhưng rất muốn."

"Cô nói không thấy, nhưng thực tế, cô cái gì cũng thấy hết rồi."

Bertha dùng giọng nói ngọt ngào, mềm mại của mình để trần thuật một sự thật.

Hắn nhìn Mộ Ngôn, "Cô không nên chịu trách nhiệm sao?"

Ánh mắt của Bertha chuyên chú, bị đôi mắt ấy nhìn đến, tựa hồ không đáp ứng thỉnh cầu của hắn, đó chính là có lỗi vậy.

Thiếu niên ngồi ở đối diện, gương mặt lớn bằng bàn tay, một đôi mắt to lại ngập nước, lông mi rất dài nhẹ nhàng chớp chớp, nhìn Mộ Ngôn.

Bề ngoài nhìn như tiểu cô nương thanh thuần đáng yêu.

Đương nhiên......

Nếu xem nhẹ cái con người đáng yêu này mấy hôm trước còn muốn tìm cách giết Mộ Ngôn mà nói.

"Xin lỗi, ta còn là đứa trẻ."

Bertha: "......"

【......】 đang muốn mở hàng mắng, chúa tể hệ thống, cái lý do này......

Giống như đã từng quen biết...

Chúa tể hệ thống nhớ lại hình ảnh vừa nãy mới cùng Mộ Ngôn giao lưu, Mộ Ngôn con hàng này còn không phải là học kịch bản của nó sao?

Hơn nữa!!! Con hàng này cư nhiên muốn chối bỏ trách nhiệm!

Chúa tể hệ thống đang muốn online mắng, lại phát hiện mình bị chặn.

Chúa tể hệ thống:???

Cái thứ gì?

Ở đâu còn có cả chặn, loại thao tác này nữa??

Bertha bỗng cảm giác một luồng tanh ngọt từ cổ họng ào ào xông lên.

Đúng vậy, trước mắt Mộ Ngôn độ tuổi thông thường là ở mười bốn, mười lăm tuổi.

Nhưng nhìn cô, theo bản năng sẽ để người ta bỏ qua tuổi tác của cô.

Lớn hơn Mộ Ngôn hai tuổi, Bertha:......

Đột nhiên có cảm giác hắn, già rồi???

Ở trước mặt một tiểu muội muội nhỏ hơn mình, còn giả bộ đáng yêu, hình như có chút xấu hổ?

Bertha khóe miệng trong lơ đãng cứng lại rồi.

Bầu không khí xấu hổ thật lâu......

Bertha chậm rãi ngẩng đầu, "Cảm ơn ngài thiện ý nhắc nhở, tha thứ cho ta nhìn không ra tuổi tác của ngài."

Trong lời này, ngầm giấu đi sự trào phúng.

Mộ Ngôn bình thản vô cùng, "Không sao, hiện tại biết cũng không muộn."

Còn nghiêm trang không sao nữa.

Chúa tể hệ thống: 【......】 mẹ nó! Cô cái lão bà bà khoác lớp da con nít này!

Nhân gia cỡ nào đáng thương, bị cái ký chủ đáng chết này của nó hù sửng sốt luôn rồi kìa.

Nhưng mà......

Chúa tể hệ thống và Mộ Ngôn cả hai đều đã xem nhẹ trình độ diễn tinh và kháng tinh của Bertha rồi.

Bởi vì sau khi Mộ Ngôn vừa dứt câu, vành mắt của Bertha lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đã đỏ lên.

Cuối cùng ngày càng đỏ, trong mắt dần dần nổi lên mông lung hơi nước.

"Tách tách."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK