Tiêu Thầm kinh ngạc cảm thán với kỹ thuật thao tác máy tính của Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn hai mắt nhìn chăm chú màn hình, ngón tay thon dài nhanh như thoắt thao tác một phen trên máy tính.
Nghe thấy Tiêu Thầm hỏi chuyện, mới hơi sựng lại, chậm lại tốc độ gõ.
"Lam Tường."
Đôi mắt Tiêu Thầm hiện lên ý cười, "Mộng tiểu thư là nghiêm túc?"
Nguyên chủ Mộng Trạch Ưu kỳ thật cũng tốt nghiệp chuyên ngành, nhưng thành tích cũng không phải xuất sắc như vậy.
Nhưng Mộ Ngôn trừ bỏ năng lực đánh nhau dỡ tệ ra.
Dùng lời của chúa tể hệ thống hệ thống mà nói, chính là toàn năng.
Văn nghệ một chút như cầm kỳ thư họa, hiện đại một chút như toán lý hóa, mọi thứ đều tinh thông.
Người phụ nữ toàn năng đại khái chính là nói cô đi.
Nhưng mà, duy nhất một điểm không được đó chính là, yếu ớt.
Cái yếu này, là chỉ cơ năng của cơ thể.
Chúa tể hệ thống đã sớm phát hiện, mặc kệ là dạng thân thể chức năng gì, chỉ cần cô xuyên vào trong thân thể đó.
Chỉ số vũ lực của thân thể đó liền nhanh chóng sụp mạnh.
Giảm đến điểm thấp nhất.
Ngôn này cũng hơi đáng sợ đi
Mộ Ngôn hoàn thành một đợt thao tác cuối cùng, thanh tiến độ cập nhật database của phần mềm trên máy tính cũng đang upload lên.
Cô có vẻ hơi mỏi mệt xoa xoa ấn đường, đứng dậy, đá ghế tựa đằng sau ra, chậm rãi bước ra ngoài.
"Được rồi, chờ lát nữa tự anh xem đi."
Tiêu Thầm như có điều suy nghĩ nhìn nhìn phần mềm ở trên máy tính.
Hơi mỉm cười, "Cô có bộ óc và kỹ thuật rất tuyệt với, phần mềm này của cô ở bên trên coi trọng."
"Làm tốt tiền đồ vô lượng."
Mộ Ngôn nhướng mày, ý cười như có như không trên khóe môi, "Đúng vậy, tôi không nghi ngờ năng lực của mình."
Tiêu Thầm đi theo bên cạnh Mộ Ngôn.
"Tôi ở trên net biết được một ít tin tức về cô."
"Trước kia là tuyển thủ chuyên nghiệp? Kiêm làm livestream."
Tiêu Thầm dùng là câu trần thuật.
Mộ Ngôn quay lại nhìn anh ta một cái, rồi xoay người đi đến bên một cái máy tính khác để thao tác.
Tiêu Thầm chỉ có thể đi theo sau cô, chậm rì rà nói, "Tôi tin tưởng cô không dùng hack, tôi đối với game không quá am hiểu, nhưng em gái tôi cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp."
Tiêu Thầm dừng lại một chút, nhìn cô ở trên máy tính lập trình thao tác một đợt nữa, không khỏi một phen kinh ngạc.
"Cô đang làm gì?"
"Phần mềm." Mộ Ngôn nhàn nhạt cười ra tiếng, "Anh tiếp tục."
Cô biểu cảm nhàn nhạt, mặt mày giãn ra, tùy tính và lười biếng.
Tiêu Thầm hơi mỉm cười, rồi nói tiếp, "Nếu như Mộng tiểu thư muốn biết, người sau lưng là ai..."
Thương nhân không khi không lại nhắc tới những điều này, hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo chút lợi ích ở trong đó.
Mộ Ngôn đầu cũng không ngẩn lên, "Hoàn toàn không muốn."
Chiếu theo cốt truyện chúa tể con bệnh đó cho cô, kẻ này cô không muốn biết là ai cũng không được.
Đơn giản chỉ là người có quan hệ với cái gọi nam chủ mà thôi.
Mộng Trạch Ưu ngày thường không có kẻ thù nào, livestream kỹ thuật cũng thực xuất sắc, giao thiệp bạn bè cũng rất rộng.
Trong cốt truyện, nếu cô muốn xoay người, thật ra rất dễ đang.
Nhưng mà...
Rất rõ ràng, có thể bức cô đi đến bước tự sát, trong đó ẩn giấu những gì nghĩ cũng có thể nghĩ ra.
Chúa tể hệ thống luôn kêu Mộ Ngôn thay Mộng Trạch Ưu nghịch tập một chút, nhưng thế nào biết nhân gia có nguyện ý nghịch tập hay không?
Mộ Ngôn không khỏi khẽ cười một tiếng.
Tiêu Thầm sửng sốt một hồi, tiếp tục bắt đầu tìm đề tài.
"Vậy đêm nay 6 giờ, giải league chuyên nghiệp có hứng thú đi không?"
Mộ Ngôn hơi khựng lại, Tiêu Thầm nhìn cô thoáng mỉm cười, "Em gái tôi thi đấu."
"Tôi có vé."
Mộ Ngôn quay đầu lại, tay nhanh thoăn thoắt ở trên máy tính thao tác thêm một đợt.
Cuối cùng lúc đại công cáo thành, cô hơi cất cao giọng.
"Được."
Cô đã đáp ứng.
*
Cảnh sát mạng của toàn dân, phần mềm này vừa cập nhật, sẽ trong chớp mắt gây nên đủ mọi bầu không khí và tiếng mắng than trên mạng.
Lúc trước, lời nói thô tục biến thành đủ loại khen ngợi đối phương đã triệt bỏ.