"Thời gian cooldown kỹ năng của Đại Kiều giảm đến mức để người ta không thể tưởng tượng nổi."
Với trình độ của Mộ Ngôn hiện giờ, có rất nhiều truyền thông đều chú ý.
Mà có một số truyền thông, lá gan lớn trực tiếp hỏi ra lời như vậy.
Mộ Ngôn đối với việc này, chỉ nhàn nhạt cười một tiếng, "phù văn giảm 150 cooldown, trang bị giảm 40% cooldown, anh có thể đi test thử xem."
"Có phải hack hay không." Mộ Ngôn nhìn cameras, chân mày nhướng lên, "Nói ra, chư vị có thể không tin, tôi kỹ thuật thao tác so với hack càng bành trướng hơn nga."
Phóng viên: "......"
Càn rỡ!
Đương nhiên, livestream qua đi, Mộng Trạch Ưu antifan như cũ anti.
Đại đa số đều mắng Mộ Ngôn đê tiện, ba người đánh một còn chưa tính, còn chơi âm nữa.
Nhưng mà phun Mộ Ngôn hack đã ít lại càng ít đi.
Trên mạng đã chứng thực.
Như vậy......
Cái tin Mộng Trạch Ưu chơi hack rốt cuộc là do kẻ nào tung ra?
—
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều bạn bè trên mạng đều đang điều tra chuyện này.
Không sai, là bạn bè ở trên mạng.
Nhưng mà, bảo mật Internet thật sự quá tốt, các bạn bè trên mạng tra xét mất nhiều ngày vẫn luôn điều tra không ra.
# khóc, Mộng đại lão của chúng ta, chứng minh trong sạch đã hủy ở trong tay phần mềm của mình rồi #
Gần nhất một status như vậy bị đẩy lên đầu hot search.
Bên trong là tự thuật của một người bạn trên mạng, chuẩn bị bằng mọi loại thủ đoạn muốn điều tra chuyện này.
Nhưng mà, bất luận anh ta dùng phương pháp gì, anh ta đều đủ loại không dùng được.
Cuối cùng, còn phụ trương thêm một tấm ảnh chụp, là cảnh cáo đến từ tiểu cảnh sát q bản.
Chuyện này làm cho người bạn đó có chút khóc không ra nước mắt a.
Ông đây là đang thay đại Boss người sáng tạo ra mày bất bình, sao còn không cảm kích?
Cuối cùng, ở cuối bài viết, người bạn đó còn bình luận một câu.
Thật con mẹ nó chuyên nghiệp.
Vì thế, Mộ Ngôn lấy bài viết này đem share, còn tặng kèm một câu.
Ừ, tôi chuyên nghiệp.
Bạn trên mạng: "......"
Đại lão giống như không một chút hiếu kỳ rốt cuộc là ai đã hắc cô chơi gian lận a.
-
Trên thực tế là, Mộ Ngôn căn bản không có thời gian để quan tâm. Căn bản còn không nhớ tới nó nữa.
Hiện tại cô đang đối mặt với một vấn đề nghiêm túc.
Bởi vì từ hôm chơi xong, Lâm Dịch đã không còn để ý đến cô nữa.
Đương nhiên, Mộ Ngôn tự nhiên sẽ không để tâm Lâm Dịch có để ý đến cô hay không.
Bất quá, Lâm Dịch không ăn cơm, vậy thì cô có chút để tâm rồi.
Ngày thứ ba, Mộ Ngôn trầm mặc nhìn thoáng qua đồ ăn để trên bàn.
Sau đó, đem mớ đồ ăn này đổ đi.
Đầu tiên, cô gõ gõ cửa phòng của Lâm Dịch, không có người trả lời.
"Có ở nhà không?"
【 ở. 】 chúa tể hệ thống đáp lại Mộ Ngôn một câu.
Đột nhiên nhớ tới cái gì đó.
Chúa tể hệ thống: 【 tiểu tỷ tỷ, cô không đi làm nhiệm vụ chi nhánh sao? 】
Mộ Ngôn vặn thử chốt cửa thì thấy cửa dễ dàng mở ra.
Chúa tể hệ thống nhìn thấy một màn này, tấm tắc, còn chơi chừa cửa loại thao tác này nữa.
Anh ta sợ là không thể tưởng được, ký chủ của nó là một người có tiết tháo đi!
Nhưng mà, chúa tể hệ thống lại nhìn thấy Mộ Ngôn không hề có áp lực gì đi vào trong đó.
Chúa tể hệ thống:!!! Đã nói có tiết tháo đâu?
【 ký chủ tiểu tỷ tỷ, không phải cô nói xông vào nhà dân là phạm pháp sao? 】
Trong phòng tối đen một mảnh, Mộ Ngôn mở đèn lên.
Nhàn nhạt trả lời, "Hiện tại không giống."
Thân phận không giống.
"Tôi là được sự cho phép." Mộ Ngôn chậm rì rì nói.
【→_→】
【 vậy mảnh linh hồn của cô thì sao? 】
Nhắc tới điều này, Mộ Ngôn lông mày hơi nhíu lại, "Cô ta quá ngây ngô, để cho cô ta trưởng thành lên đã."
Ý là, từ bỏ.
Chúa tể hệ thống:???
Trò gì vậy?
Nó vốn nghĩ cái này dễ đối phó, nên mới chọn cái có tính nguy hiểm yếu nhất.
Kết quả, ký chủ của nó nói, quá yếu, không cần???
Chúa tể hệ thống cảm thấy hình như mình đã làm chuyện xấu rồi, vì thế bèn im lặng nghẹn lại chuyện này trong bụng.
Rõ ràng cọng bún sức chiến đấu bằng 5 bày ra tại đó, còn muốn khiêu chiến lợi hại hơn.
Nó chỉ là nhìn sơ qua, trong bảy cái mảnh vỡ linh hồn đó, mảnh linh hồn nguy hiểm nhất quỷ súc đến cỡ nào.
Đó còn là chúa tể hệ thống thông qua gương thần nhìn thấy được.
Quỷ súc đến mức có hơi đáng sợ nha.
Kết quả con hàng này còn ghét bỏ nó tìm cho cô ta đứa yếu nhất.
Chúa tể hệ thống theo bản năng đem mảnh ghép linh hồn và Mộ Ngôn tách riêng ra.
Quên mất, khi những mảnh ghép linh hồn đó quay trở về trong linh hồn của Mộ Ngôn thì,
Có phải hay không, ký chủ cũng sẽ quỷ súc như vậy...
-
Lâm Dịch mới vừa tắm gội xong ra, đã trông thấy cô gái đang ngồi trên giường của anh.
Cô gái một chân thon dài gác trên giường, một chân đạp trên sàn nhà, nhướng mi nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch mới vừa tắm rửa xong xuôi, trên người hơi nước mịt mờ, sợi tóc ướt sủng.
Đèn trong phòng đèn bị bật lên, có hơi loá mắt.
Cặp mắt hẹp dài mờ mịt sương mù mông lung, hơi có vẻ lười biếng.
Hai người trầm mặc liếc nhìn nhau một lát.
Lâm Dịch cư nhiên theo bản năng siết chặt áo choàng tắm lại.
Mộ Ngôn: "......"
*