Sau khi Nhan Nguyệt Nhi bị Lâm Minh thu vào trong Tử Cực Giới, cảm thấy sống một ngày không bằng một năm. Bởi vì Tử Cực Giới đóng kín không gian, nàng cũng không rõ bên ngoài xảy ra chuyện gì, nàng chỉ biết trong nháy mắt mình bị ném vào Tử Cực Giới, có 10 vạn ác ma Bí cảnh nhào tới!
Có thể tưởng tượng được sẽ là thảm chiến kịch liệt thế nào!
Nhan Nguyệt Nhi biết rõ, nếu mình nằm trong chiến trường đó, sẽ chỉ có một kết cục là bị ăn đến không còn cặn bã, chân chính thi cốt không còn. Nhưng vào lúc mấu chốt, nàng bị Lâm Minh thu vào Tử Cực Giới, có nghĩa là chiến đấu tiếp theo đều do một mình Lâm Minh gánh vác!
Nhan Nguyệt Nhi biết, Lâm Minh mạnh hơn nàng nhiều, nhưng mà thảm chiến như thế, Nhan Nguyệt Nhi cũng không có nắm chắc Lâm Minh trốn ra được.
Thấy thời gian từ từ trôi qua, đã gần nửa canh giờ, bên ngoài Tử Cực Giới vẫn không truyền tin tức gì, Nhan Nguyệt Nhi liền nóng nảy.
Nàng sợ Lâm Minh bị thương nặng thậm chí đã chết, sợ đến một lúc nào đó Tử Cực Giới đột nhiên bị đánh nát, sau đó là vô số ác ma Bí cảnh xông vào!
Cảnh sắc trong Tử Cực Giới dù đẹp, nhưng Nhan Nguyệt Nhi như đứng ngồi trên lửa, hiện giờ nàng không thể làm gì, cũng không thể ra ngoài, bằng không lại làm Lâm Minh thêm phiền vào lúc mấu chốt.
Nàng luôn chờ đợi Lâm Minh mau vào, nhưng nàng làm sao cũng không ngờ tới. Đến khi cuối cùng Tử Cực Giới sinh ra dao động không gian, đi vào không phải là Lâm Minh, mà là một đoạn thần cốt!
Thần cốt trăm trượng, như thần kiếm xanh nhạt, dựng thẳng giữa Tử Cực Giới, phát tán ra uy áp khổng lồ.
Bên trên long cốt phủ đầy cốt văng vô cùng phức tạp, tượng trưng cho pháp tắc thiên đạo, mỗi một cốt văn đều phải tinh diệu gấp mười, gấp trăm lần so với Tháp vật tổ trong Thập Trượng Thiên Tỳ! Thậm chí không dưới Thánh hỏa di thư quý giá của Hỏa gia tộc!
Mà Thánh hỏa di thư chỉ có chín bức, diện tích mỗi bức cũng không lớn, làm sao có thể so sánh với long cốt trăm trượng trước mặt đây!
- Lâm Minh hắn... Lâm Minh hắn...
Nhan Nguyệt Nhi nuốt nước miếng, đôi mắt đẹp trong veo tràn ngập thần sắc như gặp quỷ, không thể tin nổi.
Nàng đương nhiên sẽ không thể không nhận ra được đoạn thần cốt này, đây là Tu La Vương cất kỹ, là chỗ dựa cho Tu La Vương tiến hóa, càng là đối tượng mà 36 đệ tử Long tộc thượng cổ, cùng với đông đảo đệ tử ba đại thị tộc ba đại thị tộc không tiếc tánh mạng tranh giành.
Nhưng bây giờ, lại bị Lâm Minh lấy được?
Hơn nữa là...
Độc chiếm!
Sao lại thế này? Hắn làm sao lấy được long cốt?
Dùng sức mạnh?
Lâm Minh thiên phú xuất chủng, nhưng dù sao tu vi có hạn, chỉ có Mệnh Vẫn tầng bảy, ở trước mặt Long Nhất có khi còn không chạy trốn được. Huống chỉ còn có Khương Bạch, Phong Hạo, còn có rất nhiều đệ tử thiên tài ngưng kết đại trận, nghĩ thế nào cũng không có khả năng!
Dùng trí?
Cho dù Lâm Minh có trí tuệ hơn, người khác cũng không phải kẻ ngốc, ngược lại, những thiên kiều đó đều là hạng lòng dạ độc ác, tâm chí cứng cỏi. Còn Tu La Vương lại là lão yêu quái sống 10 vạn năm, đó là điều không thể nào!
Trong lòng Nhan Nguyệt Nhi xẹt qua mọi ý tưởng, nhưng cũng tràn ngập mù mờ. Nàng vốn tưởng Lâm Minh có thể chạy trốn đã là không tệ ròi, kết quả đúng thế, hắn chẳng những không xảy ra chuyện gì, lại còn hái mất quả đào lớn nhất.
Hiện tại Nhan Nguyệt Nhi gấp gáp muốn biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu được, dù Lâm Minh tạm thời lấy được long cốt, có lẽ còn có trận chiến tranh giành tiếp theo. Nếu mình tùy tiện ra ngoài, tuyệt đối là hại Lâm Minh.
Cắn môi, ánh mắt Nhan Nguyệt Nhi rơi vào Long cốt Chí Tôn, liền không dời ra được.
Nàng không nhịn được đi tới vuốt mặt ngoài thần cốt cảm giác thô ráp không bằng phẳng, mang theo khí tức mênh mông hùng hồn, làm người ta có cảm giác kính sợ sâu trong lòng.
Xương của Thần thú, chí bảo thiên địa!
Đương nhiên Nhan Nguyệt Nhi sẽ không, cũng không dám lặng lẽ hấp thu long cốt, tuy nhiên nàng vẫn không khỏi ngồi xuống, bắt đầu thử tìm hiểu pháp tắc cốt văn mặt ngoài. Hiện giờ, có thể tăng thêm một chút thực lực cũng tăng thêm một chút an toàn.
Trong lúc Nhan Nguyệt Nhi tìm hiểu pháp tắc, Lâm Minh lại đối mặt với nguy cơ to lớn liên quan tới tính mạng!
Hắn phát hiện, mình vẫn đánh giá thấp Tu La Vương, sau khi trải qua thảm chiến như thế, nó vẫn còn thừa sức truy đuổi mình!
- Tan vỡ!
Tu La Vương vung tay đè xuống, mặt đất khu vực đầm lầy trực tiếp bị hắn nổ sụp xuống, Tu La Vương lao thẳng vào đuổi theo!
Ở đằng sau Tu La Vương, là 16 đệ tử Long tộc thượng cổ. Một trận thảm chiến vừa rồi, bọn họ lại tổn thất mấy đệ tử, thực lực giảm thêm một bước.
Lúc này Long Nhất hai mắt đỏ rực, hắn hoàn toàn không ngờ trong lúc bọn họ cùng Tu La Vương đánh tới trời đất u ám, có người làm ngư ông kéo lưới!
Hắn vì Long cốt Chí Tôn, thiêu đốt hai thành tinh huyết, tổn thất mấy vạn năm thọ mệnh tương lai, tiêu hao rất nhiều đan dược quý giá, thậm chí không tiếc gánh ác danh giết hại đồng môn, lại đi làm không công cho người khác!
Hắn làm sao mà không hận!
- Rốt cuộc là kẻ nào, dám tính kế ta?
Long Nhất nổi điên như con dã thú bị thương, hắn xác định người này không phải Tiêu Bình, không phải Khương Bạch, cũng không phải Phong Hạo!
Một người có thể lặng lẽ tới gần Long cốt Chí Tôn giữa 10 vạn ác ma Bí cảnh vây quanh, hơn nữa ẩn nấp mấy chục phút, tuyệt đối là cao thủ đỉnh cấp!
Thậm chí có thể đối phương không phải là người, mà là tồn tại nào đó trong bí cảnh Thần Thú, đã sớm rình mò Long cốt Chí Tôn của Tu La Vương, hiện tại cuối cùng tìm được cơ hội.
Cũng không trách Long Nhất hiểu lầm, Lâm Minh vốn làdùng không gian Hồng Mông che đậy khí tức toàn thân, cộng thêm đang trong hỗn chiến, tu vi Long Nhất cao gấp 10 lần cũng không nắm giữ được khí tức của Lâm Minh, thậm chí không thể phán đoán được rốt cuộc Lâm Minh có phải là người hay không.
Cộng thêm Long Nhất không biết sức chiến đấu của Lâm Minh đã tương đương với tuyệt đỉnh thiên tài Thần Hải sơ kỳ, hơn nữa nói tới lực sát thương ác ma Bí cảnh, không gian Hồng Mông phối hợp chiến linh Hoàng Kim, Lâm Minh càng vượt qua võ giả Thần Hải trung kỳ như Khương Bạch, Tiêu Bình. Trọng yếu nhất, là hắn dùng không gian Hồng Mông che đậy khí tức toàn thân, tiềm hành trong lòng đất, không bị ác ma Bí cảnh phát giác, cho nên không gặp phải ác ma Bí cảnh nào.
Dưới tình huống phỏng đoán sức chiến đấu của Lâm Minh sinh ra sai lầm hoàn toàn, cho dù là sức tưởng tượng của Long Nhất có phong phú bay bổng gấp mười đi nữa, cũng sẽ không ngờ tới là Lâm Minh cướp đi Long cốt Chí Tôn.
Lúc này trong lòng hắn chỉ có giận dữ, cùng với sỉ nhục bị kẻ khác đùa giỡn!
Long cốt Chí Tôn này, bất kể thế nào hắn cũng sẽ không từ bỏ!
Tuy rằng trong lòng biết rõ, khả năng bọn họ cùng dọn dẹp tồn tại không rõ kia cùng với Tu La Vương là điều vô cùng xa vời, nhưng ba phía tồn tại, thế cục phức tạp, còn có khả năng ngồi chơi kéo lưới. Còn không đuổi theo, vậy thì không còn hy vọng gì nữa.
- Chúng ta có 16 người, còn có thể bố trí Thập Lục Thiên Long trận. Tuy rằng không bằng Tam Thập Lục Thiên Cương đại trận, nhưng có sức đánh một trận, hơn nữa đệ tử tổn thương đều là dưới Mệnh Vẫn tầng chín, lực lượng mạnh nhất của chúng ta vẫn còn. Sử dụng Cửu Chuyển Đại Long Đan, đuổi theo!
Long Nhất hạ lệnh, nhưng trong 16 đệ tử Long tộc, có không ít người sinh ra ý lùi bước, bọn họ cảm thấy Long Nhất điên rồi.
Sau khi thiêu đốt tinh huyết bản mạng, trạng thái của bọn họ đã không còn vài thành so với lúc đỉnh cao, cực kỳ tồi tệ!
Cho dù bọn họ dùng Cửu Chuyển Đại Long Đan mà được dùng để cứu mạng, cũng chỉ khôi phục được bốn thành sức chiến đấu, nhưng chưa chắc có đủ thời gian luyện hóa. Không nói lãng phí, mấu chốt là bọn họ có thể lấy được Long cốt Chí Tôn hay không?
Có Long Nhất dẫn đầu không tiếc mọi giá phải tranh giành long cốt, không có ai cảm thấy an toàn. Nên biết, trước đó Long Nhất không chút do dự thiêu đốt tinh huyết của mười đệ tử phải chết, vậy có khi nào kẻ chết tiếp theo là mình hay không?
Võ giả tất nhiên phải theo đuổi cơ duyên, thậm chí liều cả tính mạng. Nhưng sau khi cân nhắc lợi hại, cảm thấy mình sẽ chín chết một sống, mà hy vọng lấy được long cốt lại chỉ là xa vời, vậy cần phải hiểu được bỏ qua.
Giữa được núi xanh không lo gì thiếu củi đốt, ngày sau vẫn còn cơ duyên mà tranh giành, chỉ càng còn có tính mạng.
- Long Nhất sư huynh, ta không đi!
- Ta cũng không đi...
Vài đệ tử cũng đạt tới Thần Hải kỳ, không e ngại Long Nhất, còn những Mệnh Vẫn tầng chín tuy rằng sợ hãi Long Nhất, ánh mắt né tránh, nhưng cũng rõ ràng có ý không đi.
- Hả? Các ngươi!
Ánh mắt Long Nhất phát lạnh, vào lúc này, hắn biết rõ một khi uy tín của mình sụp đổ, những đệ tử bình thường sợ hãi hắn sẽ tạo thành mặt trận thống nhất, như vậy hắn không có khả năng chỉ huy được những đệ tử này. Hơn nữa mấu chốt là hắn muốn lập uy cũng đã không còn thời gian.
- Được! Các ngươi đừng hối hận!
Long Nhất vung tay lên, thu hồi thi thể mấy đệ tử Long tộc thượng cổ đã chết, lại một hơi nuốt hai viên Cửu Chuyển Đại Long Đan, xoay người bay tới đầm lầy màu đen! Lúc này, hắn tuyệt đối không thể bỏ lỡ chút thời gian, bằng không sẽ mất đi bóng dáng Tu La Vương cùng tồn tại không rõ kia!
Nhìn thấy Long Nhất thu hồi thi thể đồng môn, mấy đệ tử Long tộc thượng cổ đều có sắc mặt khó coi, nhưng không ai nói gì.
Rõ ràng là Long Nhất thu lấy thi thể lại là muốn lợi dụng tinh huyết những người này, sau khi thiêu đốt phát động công kích. Cách làm này chắc chắn sẽ khiến các đệ tử chẳng còn thi cốt, đúng là làm lòng người lạnh ngắt!
Trước mặt lợi ích to lớn dụ dỗ, Long Nhất hoàn toàn bại lộ ra bản tính hung tàn của hắn.
Tuy rằng trong lòng không thoải mái, bọn họ cũng bất lực cản trở, chỉ có thể để mặc Long Nhất làm vậy.
Kỳ thật, thực lực một mình Long Nhất đương nhiên không đủ, không có khả năng địch nổi Tu La Vương vượt xa võ giả Thần Biến kỳ.
Nhưng trong lòng hắn cũng tính toán theo cách làm của tồn tại bí ẩn kia, che giấu chính mình, đột nhiên lao ra vào lúc mấu chốt, ngồi làm ngư ông thu lợi.
Không thể không nói, đây là ý tưởng điên cuồng, hơn nữa xác xuất thành công xa vời. Nhưng theo Long Nhất thấy, nếu tồn tại bí ẩn kia làm được, vì sao mình không làm được?
Trận cơ duyên này, hắn thật không cam lòng bỏ qua, nếu có thể một mình thành công, độc chiếm long cốt, hắn thật sự có một chút khả năng tương lại đi lên con đường Giới Vương!
Vù!
Thân thể Long Nhất nhập vào đầm lầy, hắn thu liễm khí tức toàn thân, lặn tới trước. Hắn chỉ hiểu pháp tắc hệ thủy, mù tịt pháp tắc hệ thổ, lặn trong đất hết sức khó khăn. Nhưng may mà có Tu La Vương mở đường phía trước, nó đã nổ tung cả khu đầm lầy, Long Nhất vẫn có thể đuổi theo trước khi đầm lầy khép lại.
Danh Sách Chương: