Nói cách khác, Đại Chuyển Sinh Thuật thật ra chính là bộ phận tối trọng yếu của 《 Thánh Điển 》
Lâm Minh hiện giờ tương đương với đồng thời đã có được 《 Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》.
Đương nhiên, 《 Thiên Thư 》 Lâm Minh chỉ có hai cuốn, còn không hoàn chỉnh, bất quá không sao, duyên chi đế ngọc đã ở trong tay Lâm Minh, hắn có thể xâm nhập vòa thí luyện cuối cùng nhất của Tu La Lộ, đạt được 《 Thiên Thư 》 đệ tam quyển. /
Kể từ đó, Lâm Minh chính là người duy nhất trong 10 tỷ năm qua đồng thời tu thành 《 Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》, nếu hắn có thể dung hợp Thể Nội Vũ Trụ và Thiên Địa Vũ Trụ lại thì hắn sợ rằng có thể sẽ đạt tới võ đạo đỉnh phong chưa từng ai đặt chân đến.
- Cảm ơn tiền bối vì vãn bối mở ra Ma Phương, đa tạ tiền bối bốn mươi năm hộ pháp...
Lâm Minh cúi đầu thật sâu với Thần Miểu Thiên Tôn, sau khi hắn trọng sinh thanh âm cũng trở nên giống như hài đồng vậy, non nớt hơn rất nhiều.
Thần Miểu Thiên Tôn yêu thương nhẹ gật đầu, Lâm Minh tân sinh, khiến hắn cao hứng từ đáy lòng
Mà lúc này, Tiểu Hắc Long "NGAO" một tiếng, nhào vào trong ngực Lâm Minh.
Huyết mạch tương liên hơn 100 năm, hơn nữa cùng nhau ấp trứng 40 năm, Lâm Minh và Tiểu Hắc Long đã sớm quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa, trong thân thể bọn hắn đều chảy xuôi huyết dịch của nhau.
Lâm Minh ôm lấy viên thịt đen sì kia, trong nội tâm cảm khái ngàn vạn.
Hôm nay, nếu tính toán tuổi, hắn kỳ thật đã hơn hai trăm tuổi, thời gian hơn hai trăm năm này, hắn đã trải qua rất nhiều.
Những gì hắn nhìn thấy, cảm ngộ được, đã trở thành một bộ phận của tánh mạng hắn, khắc thật sâu vào hồn hải, không thể xóa nhòa.
- Lâm Minh, ngươi kế tiếp định làm như thế nào?
Thần Miểu Thiên Tôn hỏi, Lâm Minh hiện giờ còn rất yếu, hắn tuy rằng đã đạt được tân sinh, nhưng muốn tu luyện lại thực lực năm đó vẫn cần có thời gian.
Lâm Minh nói:
- Tiếp tục tu luyện, ta hiện giờ công pháp không thiếu, căn cơ cũng đã vững chắc đến không thể vững chắc hơn nữa, cổ chai cũng không tồn tại, ta chỉ cần thời gian là có thể dần khôi phục lại thực lực, ta định ít nhất hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật đến đệ thất chuyển, thậm chí đệ bát chuyển mới trở lại Thần Vực.
Lâm Minh tính ra, thời gian mình đến Thiên Diễn Tinh đã được sáu bảy mươi năm, chiến tranh giữa Nhân tộc và Thánh tộc có lẽ đã có một cái kết quả.
Kết quả này bất luận xấu bao nhiêu, Lâm Minh đều vô lực thay đổi, huống chi hiện tại hắn quá yếu, nếu như tùy tiện quay lại Thần Vực, một khi bị người phát hiện hành tung, vậy thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn định ở lại Thiên Diễn Tinh, bằng vào kinh nghiệm, tài nguyên và cảm ngộ vốn có của mình, nghỉ ngơi lấy lại sức, một hơi tu luyện tới cảnh giới có thể nhẹ nhõm diệt sát Thiên Tôn mới cân nhắc quay về Thần Vực.
Mà cái này đối với Lâm Minh hiện giờ mà nói, kỳ thật cũng không khó.
- Ngươi muốn tu đến Đại Chuyển Sinh Thuật đệ thất chuyển, thậm chí đệ bát chuyển?
Thần Miểu Thiên Tôn kinh ngạc nhìn Lâm Minh, hắn những năm này, cũng biết đại khái đi một ít tin tức về Đại Chuyển Sinh Thuật, đây là một bộ công pháp càng về sau lại càng khó.
Bất quá nghĩ lại, đối với Lâm Minh hôm nay đã hoàn toàn yêu nghiệt hóa mà nói, chỉ sợ không có công pháp gif có thể chính thức làm khó được hắn a?
Thật sự không cách nào tưởng tượng, một yêu nghiệt như Lâm Minh, lại chuyển sinh bảy tám lần, điệp gia thiên phú của hắn lại, ai biết được sẽ là kết quả thế nào chứ?
Trên bầu trời mưa rơi tí tách, như khói, như sương, như tơ, tuy ánh nắng mặt trời bị che khuất, nhưng mà những cây cối được linh khí bồi bổ thì không ngừng tươi tốt, đang xanh biếc bức người, làm cho phiến thổ địa này sinh ra cảm xúc sáng ngời.
Trong thời tiết này có bốn thiếu nữ áo xanh đang bám lấy một phu nhân trẻ, làm bạn với phu nhân này đi lên một tòa linh sơn.
Trên ngọn núi này thiên địa nguyên khí thập phần nồng đậm, thế cho nên mưa ở nơi này có mang theo linh khí, phàm nhân tắm rửa có thể kéo dài tuổi.
Ở nơi này có được rất nhiều quỳnh lâm ngọc thụ, thiếu nữ trẻ tuổi và phu nhân đi qua nơi đây, thẳng tới khi bọn họ đi vào một tòa miếu thờ.
Phu nhân trẻ tuổi nhìn qua mới hơn ba mươi tuổi, yên tĩnh đoan trang, nàng quỳ gối trước tượng phật trong miếu thờ, thành kính cầu nguyện.
Phu nhân thật thành kính, mỗi năm đều tới bái tế phật.
Bên ngoài miếu thờ, bốn thiếu nữ áo xanh nói chuyện với nhau, các nàng đều là nha hoàn thiếp thân của phu nhân, cũng tu võ học, đặt ở trong Thiên Vận quốc cũng được xem là thiên chi kiêu nữ.
- Phu nhân cầu khẩn gia tộc bình an, cũng khẩn cầu Lâm tiền bối vũ phá hư không từ lâu được bình an..
Những thiếu nữ này xuất thân từ Chu Tước thần quốc, các nàng mới hơn hai mươi tuổi, đối với Lâm Minh phi thăng Thần Vực từ hơn hai trăm năm trước mà nói chính là truyền kỳ.
Mà phu nhân trẻ tuổi đang thắp hương trong miếu thờ chính là mẫu thân của Lâm Minh.
Năm đó Lâm Minh tiêu diệt Dương Vân và trước khi rời khỏi Thiên Diễn Tinh đã dẫn một ít người thân nhất của mình tới trung tâm của Thiên Diễn đại lục, dùng Tu La thần quốc bị tiêu diệt làm căn cơ, thành lập Cu Tước thần quốc.
Về sau Chu Tước thần quốc phát triển vượt bậc, càng ngày càng lớn mạnh, đó là bởi vì Lâm Minh lưu tài nguyên, hơn nũa danh vọng của Lâm Minh vẫn còn, trong hơn hai trăm năm ngắn ngủi nó đã trở thành quốc gia mạnh nhất trong bốn đế quốc trên Thiên Diễn Tinh.
- Chúng ta đi lấy một ít nước suối để cho phu nhân đi, để cho phu nhân tưới cây xanh.
Trong hậu viện miếu thờ có một gốc cây xanh trồng hơn trăm năm, là do mẫu thân của Lâm Minh đích thân gieo trồng, mỗi lần đi cúng bái đều tưới nước cho nó.
Trên tòa linh sơn này có một dòng sơn tuyền, là bảo tuyền của Chu Tước thần quốc, nước suối nơi đây trong veo như cam lộ, có thể giúp phàm nhân trẻ hơn mấy tuổi, nếu như dùng nước suối pha trà hay cất rượu thì cũng là trà và rượu có hương vị ngon nhất Thiên Diễn Tinh.
Mấy thiếu nữ đi tới sơn tuyền lấy nước, các nàng dùng bích ngọc cất thành hồ lô. Dùng Mộc Linh Ngọc làm gàu múc nước, dùng giữ linh tính cho sơn tuyền này.
Thời điểm này có một thiếu nữ áo xanh đột nhiên nói ra:
- Các ngươi nhìn xem đó là cái gì?
Mấy thiếu nữ khác nghe thế lập tức nhìn qua, ở thượng du dòng suối này có một giỏ trúc chậm rãi trôi xuống.
Phải biết rằng, đây chính là linh sơn của Chu Tước thần quốc, là cấm địa, bình thường vô cùng hạn chế người đi vào. Những người không thể đi vào thì làm sao có một cái giỏ trúc trôi theo dòng nước cơ chứ?
Mấy thiếu nữ hiếu kỳ nhìn qua, lập tức kinh sợ, nhưng trong nháy mắt tiếp theo trên mặt các nàng mang theo yêu thích sâu sắc.
Trong giỏ trúc này có một đại nam hài chừng mấy tháng tuổi đang nằm trong đó, toàn thân phấn điêu ngọc mài, vô cùng đáng yêu,