Đối mặt với Diêm Si trên lôi đài, Lâm Minh bỗng sinh ra cảm giác kỳ dị, đối phương chỉ tùy ý đứng đó, lại như có một cỗ ý niệm vô hình phát ra. Loại ý niệm này không giống khí tràng của võ giả, khí tràng là trực tiếp đè nén đối thủ bị bao phủ, chênh lệch thực lực lớn, bị khí tràng đè tới hộc máu, thậm chí đè chết cũng chẳng có gì lạ.
Còn ý niệm của Diêm Si hư vô mờ mịt, rõ ràng không có bất kỳ uy lực gì, nhưng lại làm lòng người kinh sợ.
- Dường như công kích linh hồn vô dụng với ngươi...
Diêm Si cười hắc hắc, khẽ vuốt lưỡi kiếm.
- Chỉ là... Lực lượng đến từ ý chí không đơn giản chỉ có công kích linh hồn! Đỡ một kiếm của ta!
Diêm Si vừa nói, thân thể chợt động, thân thể nhìn như thấp bé của hắn trở nên vô cùng nhẹ nhàng, lưu lại tàn ảnh kéo dài phía sau, làm người ta không thể nhận rõ hư thực.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Diêm Si di chuyển rất nhanh, kiếm của hắn để lại tàn ảnh trên lôi đài, tốc độ nhanh đến tận cùng. Kiếm quang để lại tàn ảnh chẳng có gì lạ, mà quỷ dị là tàn ảnh dưới kiếm của Diêm Si một khi xuất hiện sẽ không biến mất, mà lưu lại biến thành một thanh kiếm quang đầy đủ.
Kiếm quang ngày càng nhiều, bay múa đầy trời, kết thành tấm lưới lớn, bao trùm Lâm Minh. Kiếm quang đan thành lưới, rất nhiều võ giả có thể làm được thủ đoạn này, nhưng kiếm quang của Diêm Si không giống võ giả bình thường, trên kiếm quang như có ngọn lửa xám trắng thiêu đốt. Ngọn lửa đó không nóng, ngược lại có cảm giác âm lãnh, âm lãnh từ sâu trong linh hồn.
- Chiêu thức thật ác liệt, những kiếm quang này như đâm vào trong lòng ta, nhìn một cái cũng cảm thấy hết hồn, sao lại thế được?
Kiếm chiêu có lợi hại đi nữa, không đâm tới cũng không sao, nhưng bây giờ Diêm Si phát ra kiếm chiêu làm người ta chỉ nhìn đã sinh ra ảo giác bị đâm.
- Khắp lôi đài phủ đầy kiếm quang kiếm quang, căn bản không có góc chết, nếu lại là ta thì đã nháy mắt thua ngay dưới chiêu này!
Võ giả trên thính phòng xôn xao bàn tán, trên ghế tôn vị, Phong Thần im lặng không nói, ánh mắt nhìn vào ngọn lửa xám trắng cháy trên kiếm quang của Diêm Si.
Diêm Si... Đi tới bước này rồi?
- Vạn Tiễn Xuyên Tâm!
Vù!
Tất cả kiếm quang che phủ trên đầu Lâm Minh thành hình cầu, đâm thẳng xuống.
Ngọn lửa xám trắng thiêu đốt, như đang thiêu đốt linh hồn người.
Khoảnh khắc đó, đối mặt vô số kiếm quang, Lâm Minh lòng phẳng như nước, không chút tạp niệm.
Kim Bằng Phá Hư!
Sau khi Không Gian ý cảnh nâng cao diện rộng, thân pháp Kim Bằng Phá Hư của Lâm Minh đã sớm đạt tới tầng hai đại thành, hiện giờ đi ra một bước như trốn vào hư không. Lực lượng không gian vặn vẹo dưới chân Lâm Minh, hắn từ một góc đổ không thể nào, né tránh kiếm quang công kích.
Ầm ầm ầm!
Kiếm quang trút xuống nền kim loại lôi đài, cả trăm ngàn đạo kiếm quang bùng nổ tạo thành tràng cảnh cực kỳ đồ sộ, nền kim loại có trận pháp củng cố bị nổ văng lên.
Nhưng lúc này không có ai để ý hiệu quả của kiếm quang bùng nổ, toàn bộ ánh mắt bọn họ tập trung trên người Lâm Minh và Diêm Si.
Ngay khi Lâm Minh thoát khỏi kiếm quang bao vây, Diêm Si xuất hiện ở trước mặt Lâm Minh!
Loại cảm giác này, như là Diêm Si đã sớm chờ ở đó, đợi Lâm Minh đụng tới!
- Đoán trước phương hướng né tránh của Lâm Minh?
- Vừa rồi Lâm Minh đấu với Ma Ha, Khai Dương, Diêm Si cũng không có nhàn rỗi, luôn suy ngẫm chiến thuật! Hắn cũng kiêng kị Không Gian ý cảnh quỷ dị của Lâm Minh.
- Bộ pháp của Lâm Minh xuất quỷ nhập thần, khó có thể nắm bắt, Diêm Si đã sớm chuẩn bị, trận này hươu chết về tay ai còn khó nói!
Diêm Si quả thật đã sớm chờ ở đây, hắn tính toán chặt chẽ, thận trọng kỹ lưỡng, chính là vì lấy được tiên cơ.
- Toái Hồn kiếm!
Diêm Si rống lớn, trên lưỡi kiếm đen bùng lên ngọn lửa xám trắng gấp mười lần trước đó!
- Chết đi!
Một kiếm đánh ra, ma nguyên bùng nổ như muốn chém tan núi non.
- Thì ra thế... Đáng tiếc dốc sức đè bẹp tất cả, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, ngươi tính toán như vậy cũng vô dụng.
Lâm Minh không để ý, giữa mi tâm, máu Cổ Phượng thiêu đốt, trên Tử Huyễn thương, sấm sét cùng ngọn lửa đan vào nhau!
Quán Hồng!
Đưa ý chí cùng tiềm lực vào chiêu thương, một đòn dung hợp Lôi Hỏa ý cảnh, là đòn sát thủ mà Lâm Minh sáng tạo ra thay thế Lôi Hỏa Sát!
Một chiêu này, hắn lần đầu sử dụng ở trường hợp công khai.
Ầm!
Lôi Hỏa đan xen thương mang va chạm ngọn lửa xám trắng, sóng khí khủng bố bùng nổ, nền kim loại lôi đài bị lật lên, gợn lên như sóng biển.
Mảnh lôi đài này, bị phá hoại hoàn toàn!
Võ giả xung quanh bị bùng nổ khủng bố này bức liên tục lùi lại.
- Đáng sợ, công kích trình độ này, chúng ta đi lên chỉ bị dư sóng quét trúng đã bị thương nặng rồi!
- Sau khi Diêm Si tiến vào Đế Giả chi lộ, quả thật thực lực tăng vọt. Một kiếm vừa rồi như chém vào tim ta, nhưng khủng bố hơn là Lâm Minh chỉ tiến vào Vương Giả Tù Lung, thực lực tăng lên lại vượt qua Diêm Si!
- Thiên phú như thế, đã vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta.
Thân thể Diêm Si dán sát mặt đất bay ngược ra, trường kiếm cắm lên lôi đài giảm tốc độ, liên tục bắn ra tia lửa! Dù có giảm tốc như thế, hắn cũng một hơi văng ra mấy chục trượng, quỳ một gối, khí huyết sôi trào.
Còn Lâm Minh, chỉ lùi lại mấy bước, liền đứng vững người.
- Đỡ được?
Lâm Minh có phần kinh ngạc, uy lực của Quán Hồng vượt xa Truy Nhật, còn chiêu Quán Hồng vừa rồi là va chạm trực diện, vậy mà không trọng thương được Diêm Si. Trong nháy mắt chiêu thức giao nhau, hắn cảm giác được một cỗ khí tức ác liệt vạch ra Lôi Hỏa ý cảnh của hắn, khiến cho uy lực chiêu thức suy giảm mạnh.
Cỗ khí tức ác liệt kia là gì?
Lúc Lâm Minh đang kinh ngạc, trong lòng Diêm Si càng kinh hãi hơn!
Hắn tuyệt đối không ngờ, sát chiêu mà mình trăm phương ngàn kế bố trí ra, vận dụng một loại lực lượng đó, lại bị Lâm Minh đỡ được dễ dàng như thế!
Sao lại thế này?
Diêm Si cảm giác trong lòng phát lạnh.
Trên ghế tôn vị, sắc mặt Phong Thần ngưng trọng.
- Quả thế... Ngọn lửa xám trắng kia chính là Chiến Linh. Không ngờ Diêm Si đã có được Chiến Linh, tuy rằng không phải của hắn, nhưng quả thật là có, điểm này, hắn đã đi trước ta...
Theo như lời Phong Thần nói, lực lượng đến từ ý chí không chỉ riêng là công kích linh hồn, nó còn có thể hình thành các hình thức lực lượng khác.
Khi ý chí mạnh mẽ đến mức độ nhất định, nó sẽ hóa thành công kích vật chất thật sự.
Đây cũng là ngưng kết Chiến Linh.
Đế Giả chi lộ sở dĩ lưu lại ý chí đế giả, đó là vì khi những đại đế đó còn sống ngưng kết ra Chiến Linh, trải qua vạn năm cũng không tiêu tán, ngưng tụ ở Đế Giả chi lộ, bị người đời sau bắt được luyện hóa một tia, liền trở thành ý chí đế giả.
Chiến Linh, mới là bộ mặt thật của ý chí đế giả!
Chiến Linh, võ ý, hai thứ này cũng trở thành hai đại phụ trợ ý cảnh cho võ giả, chẳng qua Chiến Linh có yêu cầu quá cao so với võ ý.
Phong Thần không thể không thừa nhận, trên phương diện lĩnh ngộ linh hồn, ý chí, Ải Ma tộc có ưu thế trời sinh.
Cho nên Ma Ha cũng không thể lĩnh ngộ ý chí đế giả, ngược lại để Khai Dương lĩnh ngộ được. Chỉ là thực lực thiên phú của Khai Dương có hạn, chỉ vẻn vẹn dùng ý chí đế giả làm vũ khí công kích linh hồn, không có hiệu quả với Lâm Minh.
Nhưng mà Diêm Si đã có thể đem dung nhập ý chí đế giả vào trong công kích của mình, biến nó trở lại thành Chiến Linh. Chiến Linh của Diêm Si không phải của bản thân, chỉ là bắt được Chiến Linh của vị đại đế nào đó, cũng chỉ có một tia bé nhỏ, nhưng dù thế, nó vẫn có uy lực quỷ thần khó lường!
Chiến Linh có thể bám vào bất kỳ thứ gì, đều có thể biến nó thành vũ khí vô cùng sắc bén.
Ví dụ như Chiến Linh bám lên mảnh lá khô, như vậy chiếc lá yếu ớt này sẽ có thể chém nát bảo khí. Chiến Linh càng mạnh, uy lực chiếc lá càng mạnh. Nếu là đại năng Thần Vực, dùng lá khô chém nát bảo khí thiên giai thượng phẩm cũng chẳng khó!
Chiến Linh bám vào không khí hư vô, không khí có thể hóa thành lưỡi dao chí mạng, giết người vô hình.
Thậm chí Chiến Linh có thể bám lên khí thế cùng trường năng lượng mà võ giả phát ra, khí thế dung hợp Chiến Linh, uy lực càng mạnh. Như thế, thậm chí võ giả không cần ra tay, chỉ dựa vào Chiến Linh hư vô là có thể trấn chết đối thủ.
Các ví dụ trên, chỉ chứng minh một mặt mạnh mẽ của Chiến Linh, muốn dùng lá khô, không khí giết người, chỉ có ở tình huống chênh lệch tu vi rất lớn mới làm được.
Dưới tình huống chênh lệch tu vi không lớn, tác dụng của Chiến Linh nằm ở chỗ bám vào bảo khí cùng chiêu thức.
Kiếm của Diêm Si vốn là địa giai thượng phẩm, sau khi dung hợp Chiến Linh, có thể tưởng tượng được uy lực. Cộng thêm hắn dùng võ kỹ sát thủ Toái Hồn kiếm, ba thứ hợp nhất, thế không thể đỡ!
Nhưng mà một kiếm như vậy, lại bị Lâm Minh đỡ được, thậm chí Lâm Minh chỉ lảo đảo lui lại mấy bước. Nhìn lại Diêm Si, lui ra mười mấy trượng, còn bị thương nhẹ!
Cao thấp rõ ràng!
Khó có thể tưởng tượng, thực lực của Lâm Minh đã mạnh mẽ đến cỡ nào!
Lần đầu tiên Phong Thần sinh ra lòng sợ hãi với một người cùng tuổi, sinh ra cùng thời đại với Lâm Minh, có thể coi là một loại bi ai.
Các võ giả xung quanh còn đang hưng phấn bàn tán, nhưng bọn họ nói chuyện đều xoay quanh lôi đài bị phá hoại hoàn toàn. Đó là nền huyền kim có trận pháp gia cố, dư sóng bùng nổ liền biến thành gợn sóng, đủ hiểu được uy lực công kích kia.
Trên thực tế, bọn họ vẫn còn quá xem nhẹ cấp bậc giao thủ vừa rồi, bởi vì bọn họ không hiểu rõ Chiến Linh.
Chiến Linh là thứ mà cường giả cấp đế, ít nhất là Mệnh Vẫn tầng cao mới tiếp xúc tới, rất xa xôi với võ giả bình thường.
Có thể lĩnh ngộ Chiến Linh hay không thì tùy người, có một phần võ giả thiên phú ý chí linh hồn kinh người, chỉ là Mệnh Vẫn tầng bốn liền lĩnh ngộ Chiến Linh.
Ngược lại có rất nhiều người mãi cho đến phong hoàng xưng đế cũng không thể lĩnh ngộ Chiến Linh, ví dụ như cường giả cấp đế Cự Ma tộc, Bán Thú nhân, Man tộc, trời sinh thế yếu ở phương diện linh hồn, ý chí, có khối người không lĩnh ngộ tới Chiến Linh.
Cái gọi là Chiến Linh của Diêm Si, chỉ là tinh luyện ra trong ý chí đế giả của cường giả cấp đế lưu lại, không phải tự mình lĩnh ngộ, không thể trưởng thành, không thể nâng cao. Dù là, thứ thuộc về cường giả cấp đế, sử dụng dưới cấp bậc Mệnh Vẫn, không cần phải nghi ngờ uy lực của nó.
Nhưng mà một lần công kích tính toán tỉ mỉ như thế, lại hoàn toàn không làm gì được Lâm Minh, trong lòng Diêm Si bắt đầu run rẩy.
“Ngay cả Chiến Linh cũng bị hắn đỡ được!”.
Lúc này, Lâm Minh cầm Tử Huyễn thương, mũi thương chỉ thẳng Diêm Si, sắc mặt Diêm Si lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Danh Sách Chương: