Thấy động tác của Lâm Minh, Mục Thiên Vũ sợ đến toát mồ hôi lạnh, Lâm Minh trực tiếp ấn Diệt Huyết Tà Lôi lên trái tim! Diệt Huyết Tà Lôi này là vật cực hung, có thể cắn nuốt tinh huyết, trực tiếp ấn vào trái tim thật là quá mạo hiểm!
- Lâm Minh, ngươi...
Xẹt xẹt! Áo trước ngực Lâm Minh trực tiếp bị ăn mòn mất, làn da nháy mắt mất hết máu, đây là do bị Diệt Huyết Tà Lôi hấp thu tinh huyết gây ra.
Mục Thiên Vũ nhìn mà trong lòng nhảy dựng, chẳng qua nhớ lại trong nửa năm này, Lâm Minh nhiều lần sáng tạo kỳ tích, nàng cũng không nói gì hơn, chỉ là lấy ra một ít đan dược bổ sung khí huyết, tìm một viên Cửu Chuyển Khí Huyết đan đưa cho Lâm Minh.
Diệt Huyết Tà Lôi cắn nuốt tinh huyết, được bổ sung lực khí huyết liền giảm bớt áp lực cho Lâm Minh.
Lâm Minh nuốt Cửu Chuyển Khí Huyết đan, khoát tay nói:
- Ta không sao.
Lúc trước hắn chỉ là Luyện Cốt đỉnh phong đã hấp thu Tử Giao Thần Lôi cũng vượt qua được, bây giờ tu vi tiến bộ lớn, hấp thu một cái Diệt Huyết Tà Lôi tự nhiên sẽ không có nguy hiểm gì.
Thực tế, từ khi Diệt Huyết Tà Lôi tiến vào trái tim hắn đã bị hạt giống Tà Thần hoàn toàn đè ép, bây giờ cường độ kinh mạch của Lâm Minh đã hoàn toàn chịu được lực đánh vào như thế.
Về phần Diệt Huyết Tà Lôi cắn nuốt lực khí huyết, thậm chí là tinh huyết của mình, Lâm Minh căn bản không để ý, đây là quá trình phải trải qua khi hấp thu Diệt Huyết Tà Lôi.
Phải dùng khí huyết và tinh huyết của bản thân cho Diệt Huyết Tà Lôi ăn no.
Nếu lực khí huyết không đủ, trực tiếp bị Diệt Huyết Tà Lôi hút khô, đến lúc đó người chết, Lôi Linh trốn chạy.
Ngược lại, lực khí huyết tràn đầy, kinh mạch cứng cỏi, cuối cùng chế phục được Diệt Huyết Tà Lôi, như vậy tinh huyết bị Diệt Huyết Tà Lôi hấp thu cuối cũng sẽ trả lại cho mình, chạy không thoát, cũng sẽ không tổn thất.
Cảm giác bị Diệt Huyết Tà Lôi mặc sức cắn nuốt tinh huyết đúng là không dễ chịu, Lâm Minh cảm giác nửa người trở nên lạnh lẽo. Tay chân trở nên trì độn, xúc giác không nhạy, như nửa người không thuộc về mình.
Lôi đình lực của Diệt Huyết Tà Lôi có chứa tính ăn mòn mạnh mẽ, lưu chuyển trong kinh mạch như axit ăn mòn, cực kỳ nóng rát. Theo tinh huyết tiêu hao nhiều, một cỗ tử khí lan ra, Mục Thiên Vũ thấy rõ những đường màu đen như con giun tràn ra từ chỗ trái tim Lâm Minh, lan tràn khắp nơi kéo đầy tay trái, cổ của Lâm Minh.
Đây là tử khí, vì mất đi quá nhiều tinh huyết mà tạo thành.
Mục Thiên Vũ có hiểu biết nhất định về Diệt Huyết Tà Lôi, rất nhiều võ giả dù cuối cùng thành công hấp thu Diệt Huyết Tà Lôi nhưng cuối cùng vì thân thể thiếu quá nhiều khí huyết mà tạo thành hoại tử, buộc phải nằm điều dưỡng lâu dài trên giường. Nàng không hy vọng Lâm Minh như thế, Thần Hoàng bí cảnh sắp mở ra, nếu Lâm Minh không thể tham dự, sẽ phải đợi thêm ba năm, như thế hắn đã gần hai mươi tuổi, bỏ lỡ thời điểm tốt nhất.
Mục Thiên Vũ nghĩ vậy, lại lấy ra một viên Huyết Dương đan, đây là dùng Huyết Dương Linh Chi ngàn năm luyện chế thành, giá trị cực cao, là một trong những đan dược Mục Thiên Vũ dùng hộ mệnh.
- Lâm Minh...
- Ta không sao, chỉ là để mặc cho nó hấp thu tinh huyết, trong lòng ta có tính toán.
Lâm Minh từ chối Huyết Dương đan, lực khí huyết của hắn vô cùng mạnh mẽ, cộng thêm Thanh Thương chân nguyên sinh sôi không ngớt, mấy thứ này đều có thể khắc chế tử khí, không cần phải lãng phí đan dược dùng hộ mệnh của Mục Thiên Vũ.
Vốn hắn tùy ý cho Diệt Huyết Tà Lôi điên cuồng cắn nuốt tinh huyết trong trái tim, là vì dung hợp Diệt Huyết Tà Lôi càng sâu hơn, dễ dàng khống chế nó, cuối cùng hoàn toàn dung nhập vào hạt giống Tà Thần.
Nhưng không ngờ tới, Diệt Huyết Tà Lôi này hung tàn tham lam vượt xa sức tưởng tượng của hắn.
Lúc này Diệt Huyết Tà Lôi trong người Lâm Minh như con đỉa hút đầy máu, lực hút khổng lồ của hạt giống Tà Thần vẫn luôn tác dụng lên người nó, khiến nó liều mạng giãy giụa nhưng vẫn mãi không thoát khỏi lực hút lốc xoáy này.
Két!
Diệt Huyết Tà Lôi đột nhiên phát ra một tiếng rít, trên mặt nó hình thành một cái miệng, chỉ cỡ đậu tằm, lại mọc một cái răng nhọn. Lâm Minh vẫn luôn xem kỹ thân thể mình trong lòng bỗng nghiêm nghị, một cái Lôi Linh lại mọc ra miệng, làm người ta cảm thấy rất quỷ dị.
Két! Két!
Diệt Huyết Tà Lôi rít lên, bỗng nhiên cắn vào vch trái tim của Lâm Minh.
Phập! Máu thịt văng ra!
Thân thể Lâm Minh chấn động, sắc mặt tái nhợt, dù lực khí huyết của hắn có mạnh mấy đi nữa, trái tim bị thương đau đớn cũng làm hắn khó chịu nổi!
Lâm Minh cắn răng, Thanh Thương chân nguyên hóa thành sợi tơ phủ xuống, trực tiếp quấn Diệt Huyết Tà Lôi thành cái kén.
- Thì ra... Là ngươi đang quấy phá!
Lâm Minh nhận ra một cỗ ý chí ẩn chứa trong Diệt Huyết Tà Lôi, khóe miệng nhếch lên, ý niệm vừa động, chân nguyên điên cuồng trút vào Diệt Huyết Tà Lôi. Trong nháy mắt, một tiếng “xẹt” như lưu hoàng bùng cháy, một đoàn tàn hồn bốc khói trồi ra từ Diệt Huyết Tà Lôi.
Lôi Mộ Bạch nằm ở bàn đá cách vách bỗng chấn động, phun ra một ngụm máu, trong ngụm máu này còn ẩn chứa những tia huyết tinh.
Sắc mặt hắn lúc này như giấy vàng, môi run run, hắn biết một đoàn ý thức của hắn lưu lại ẩn giấu trong Diệt Huyết Tà Lôi cuối cùng bị Lâm Minh tiêu diệt!
Hắn cười thảm, miệng đầy máu, hắn đã sớm gieo đoàn tàn hồn đó trong Diệt Huyết Tà Lôi, khi đó tu vi của hắn còn chưa bị phế, vốn còn tưởng dù không thể ngăn cản Lâm Minh hấp thu Diệt Huyết Tà Lôi, ít nhất cũng làm hắn tổn thương khí huyết, nhưng không ngờ lại bị diệt dễ dàng như thế.
Trong lòng Lôi Mộ Bạch tràn ngập cảm giác tuyệt vọng, mắt nhìn trần nhà không có một thần thái gì.
Ý thức của Lôi Mộ Bạch bị hủy diệt, Diệt Huyết Tà Lôi như mất đi sức lực sức sống, không chống nổi lực hút mạnh mẽ, bị lốc xoáy kéo vào trong hạt giống Tà Thần.
Két két!
Diệt Huyết Tà Lôi phát ra tiếng kêu thảm cuối cùng, bị kéo vào trong Bàn Long cương châm. Bàn Long cương châm vốn dài hai tấc liền tăng lên ba tấc, mặt ngoài Bàn Long cương châm xuất hiện một con rắn nhỏ màu đỏ, xoay vòng quanh Bàn Long cương châm, tổng cộng quấn tám vòng.
Dính liền với Lôi Giao màu tím.
Ầm!
Ngay trong nháy mắt Bàn Long cương châm mới hình thành, Lôi đình lực cuồng bạo bột phát ra, tràn vào kinh mạch của Lâm Minh như thác lũ. Khí thế của lôi đình lực hung hãn, Lâm Minh cảm thấy toàn thân chấn động, xương cốt nổ bùm bùm, một ít tạp chất đan độc lưu trong kinh mạch bị lôi đình lực nóng rực đốt trọi, nháy mắt hóa thành tro bụi!
Lâm Minh rên một tiếng, phun ra một ngụm máu đen.
Mục Thiên Vũ cả kinh, vội vàng đỡ Lâm Minh dậy, cảm giác kéo vào người Lâm Minh, vận chuyển một vòng. Tiếp theo, Mục Thiên Vũ ngẩn ngơ, tiếp đó là mừng rỡ.
Kinh mạch của Lâm Minh lại một lần nữa thông suốt, độ dai của kinh mạch cũng nâng cao cả mảng lớn, chính thức đi vào Ngưng Mạch đỉnh phong!
- Lâm Minh, ngươi đột phá rồi!
- Ừm, coi như đột phá!
Lâm Minh thở phào, hắn ngưng lại ở Ngưng Mạch hậu kỳ lâu quá, trong ba tháng trên Âm Minh đảo, Lâm Minh luôn luyện hóa đan độc, nhưng vẫn còn sót một chút khó có thể luyện hóa sạch. Không ngờ tới lần này bị lôi đình lực cuồng bạo xóa xổ hết, Lâm Minh phun ra ngụm máu đen kia chính là đan độc cùng tạp chất lưu lại.
Tu vi của Lâm Minh đã sớm tiến vào Ngưng Mạch đỉnh phong, lần này lại tiến bộ trên luận bàn yến hội, cộng thêm Chu Tước Cấm Thần lục đột phá tầng thứ hai, hiện giờ dọn dẹp xong đan độc tiến vào Ngưng Mạch đỉnh phong là chuyện nước chảy tự nhiên.
“Không biết thực lực của mình hiện giờ có thể thắng được cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ hay không?”.
Dưới tình huống mở ra Tà Thần lực, Lâm Minh có thể áp chế cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ bình thường, nhưng Tà Thần lực không thể kéo dài, càng kéo dài, quá nửa sẽ thua, cùng lắm là đánh ngang tay.
Bây giờ đột phá Ngưng Mạch đỉnh phong, thực lực Lâm Minh tăng nhiều, rất muốn tìm cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ thử xem, có thể so với Tiên Thiên sơ kỳ cùng đánh bại Tiên Thiên sơ kỳ là hai khái niệm khác nhau.
Cảm giác chìm trong Lôi Linh mới sinh ra, trong lòng Lâm Minh cả kinh.
“Hả? Loại biến hóa này?”.
Từ trên Bàn Long cương châm mới, hắn cảm nhận được cuồng bạo hung dữ, không gì cản nổi của Tử Giao Thần Lôi, lại cảm giác được âm lãnh hung tàn, khát máu như mạng của Diệt Huyết Tà Lôi!
“Hai loại thuộc tính Lôi Linh, toàn bộ đều giữ lại?”.
“Hơn nữa, đẳng cấp cũng tăng lên địa giai trung phẩm!”.
Tuy rằng là địa giai trung phẩm cấp yếu nhất, nhưng Lâm Minh đã thấy rất đủ rồi.
Mục Thiên Vũ thấy vẻ hưng phấn của Lâm Minh, cuối cùng thở phào, xem ra Lâm Minh đã hoàn toàn không sao. Quả nhiên lúc này những sợi chỉ đen trên người Lâm Minh cũng nhạt dần, nhanh chóng biến mất, làn da tái nhợt cũng hồng hào lên.
Mục Thiên Vũ vừa chuyển mắt, bỗng sinh ra ý muốn xem Lôi Linh của Lâm Minh, kỳ thật loại yêu cầu này rất vô lễ giữa võ giả, dù là bạn bè cũng không thể tùy tiện yêu cầu xem tuyệt chiêu bài tẩy của người khác, huống chi nó còn liên lụy tới bí mật của bản thân Lâm Minh.
Chẳng qua một khi con gái sinh ra lòng tò mò, vậy sẽ rất khó kìm chế được. Mục Thiên Vũ rất muốn biết trong người Lâm Minh làm sao có thể chứa được hai cái Lôi Linh, nàng chớp chớp mắt, nhỏ nhẹ nói:
- Cho ta xem Lôi Linh của ngươi, được không?
Giọng điệu ngọt ngào mềm yếu, làm người nghe rất thoải mái, Lâm Minh cũng không do dự gì, trực tiếp gọi ra Lôi Linh Tà Thần.
Xẹt!
Cương châm Lôi Linh dài ba tấc bay ra từ ngón tay Lâm Minh, dừng lại ở bàn tay, xoay tròn.
Ở trên cương châm, một con Tử Giao quấn quanh, còn có một con rắn đỏ, một rồng một rắn giống y như nhau, mỗi một cái vẩy, thần thái trong mắt rồng rắn đều được điêu khắc rõ ràng, căn bản là rồng rắn hóa thành tượng mà.
Lôi Linh vừa xuất hiện, hồ quang hai màu tím đỏ bắn ra, Lôi nguyên khí trong nhà đá trở nên náo động, không ngừng bị hấp thu vào trong Lôi Linh Tà Thần, hình thành lốc xoáy hai màu đỏ tím.
Mục Thiên Vũ mở to đôi mắt, đầy vẻ khiếp sợ:
- Đây... Đây là Lôi Linh...
Danh Sách Chương: