Hiện tại tình huống của Lâm Minh cực kỳ không xong,trong trạng thái này hắn như thế nào cũng không thể tiêu thụ thêm hai thành tinh hoa, tạo thành phụ tải quá lớn cho cơ thể.
Tinh không vô tận, Lâm Minh rống một tiếng, lúc này tinh hoa cuồng bọa của Hồng Mông linh châu gia trì, hắn đánh ra một quyền vào Cửu Tinh đạo đồ! Dẫn hai thành tinh hoa Hồng Mông linh châu vào người thì Lâm Minh dập nồi dìm thuyền, được ăn cả ngã về không!
Dùng lực lượng của Lâm Minh hiện tại thì thân thể đã rách nát, căn bản không có khả năng triệt để hấp thu hai thành tinh hoa Hồng Mông linh châu, nếu như không cách nào phá vỡ Cửu Tinh đạo đồ, như vậy chờ đợi Lâm Minh chính là bạo thể mà chết.
Răng rắc!
Lâm Minh không hề giữ lại đánh ra một quyền, xương ngón tay nứt vỡ, Cửu Tinh đạo đồ rung mạnh nhưng cũng không có vỡ ra.
- Vẫn không đủ!
Trong lòng Lâm Minh có cảm giác không cam lòng, cho dù không quan tâm hậu quả hấp thu hai thành tinh hoa Hồng Mông linh châu, lực lượng chung cực của hắn không thể đánh nát Cửu Tinh đạo đồ.
Không thể tiếp tục như vậy, nếu không thân thể Lâm Minh không lâu sẽ rạn nứt, nội thế giới nổ tung mà chết.
- Tinh nguyên phân thân, mở phong ấn thứ hai.
Lâm Minh hét lớn một tiếng, hắn trong tứ phương thần điện nhận truyền thừa và nguyên linh thạch thai, trong người có ba phong ấn, ba phong ấn này là do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, một đạo rắn chắc hơn một đạo.
Phong ấn cuối cùng là cường đại nhất, dùng tu vị của Lâm Minh hiện tại căn bản không thể cởi bỏ, mà hai đạo trước hắn có năng lực cởi bỏ.
Trong thanh đồng đại điện, Lâm Minh dựa vào mình cởi bỏ phong ấn đầu tiên, bằng vào lực lượng này hắn đột phá lên Thần Quân!
Dùng lý giải của Lâm Minh bây giờ với Tu La Thiên Đạo, hắn vẫn không thể dung hợp bản tôn và phân thân, chỉ có thể cởi bỏ phong ấn và đạt được lực lượng trong phân thân.
Ầm ầm!
Sau khi Lâm Minh cởi bỏ phong ấn thứ hai. Chỉ nghe tiếng vang thật lớn vang vọng, giống như vạn lôi gào thét!
Lực lượng đáng sợ không cách nào hình dung được, nó bộc phát long trời lở đất, nó rót đầy nguyên linh thạch thai, lực lượng dư thừa lại rót vào bản tôn Lâm Minh.
Phân thân nguyên linh thạch thai của Lâm Minh cường độ thân thể đạt tới mức vô cùng khủng khiếp, lực lượng trong người của hắn bộc phát nó có thể thừa nhận được, nhưng mà bản tôn Lâm Minh lại không được, thân thể của hắn lúc này tràn ngập lực lượng cương mãnh, hơn nữa lực lượng này đã sắp vượt qua thừa nhận cực hạn thân thể của Lâm Minh.
Lâm Minh điên cuồng thuyên chuyển lực lượng chính là vì đánh nát Cửu Tinh đạo đồ, chỉ cần Cửu Tinh đạo đồ vừa vỡ thì lực lượng của hắn tiết ra ngoài. Hắn có thể một lần hành động phá tan cảnh giới, thực lực tăng vọt.
Nhưng nếu như Cửu Tinh đạo đồ không phá, như vậy trái ngược rồi, Lâm Minh sẽ chết dưới trấn áp của Cửu Tinh đạo đồ và năng lượng tàn sát trong người.
- Thương Khung Phách Điển -- Bách Trọng Lãng!
Trong hư không tối đen, Lâm Minh chỉ dùng lực lượng thân thể, hắn dùng lực lượng gần hai tỷ cân của mình thi triển Thương Khung Phách Điển Bách Trọng Lãng, trong tích tắc lực lượng thân thể của Lâm Minh tăng mấy lần, đã tới gần năm tỷ cân.
Lực lượng đáng sợ như thế trút vào Cửu Tinh đạo đồ, Cửu Tinh đạo đồ run lên kịch liệt.
Năng lượng tùy ý mãnh liệt, hư không bị nghiền nát như giấy, Cửu Tinh đạo đồ rốt cuộc xuất hiện vết rạn.
Nhìn thấy một tia đạo văn thì con mắt Lâm Minh sáng ngời, hắn chẳng khác gì lữ khách sắp chết khát nhìn thấy ốc đảo trên sa mạc.
Nhìn thấy vết rạn này chính là hy vọng sống sót của hắn, nếu không thì hắn không thể chống đỡ thêm bao lâu nữa. Ầm ầm!
Lâm Minh lại đánh ra một quyền, cơ bắp cánh tay phải vỡ nát, hắn không để ý thân thể sắp sụp đổ, đem Thương Khung Phách Điển vận chuyển tới cực hạn, Cửu Tinh đạo đồ rạn nứt thì thân thể của hắn mạnh hơn một chút!
Lúc này Lâm Minh đã gần như cực hạn, hắn cắn chót lưỡi, thiêu đốt máu huyết sinh môn đánh ra một quyền.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt vỡ tan, gương mặt Lâm Minh vặn vẹo kịch liệt, rốt cuộc cánh tay của hắn rạn nứt, cả đầu cánh tay dùng góc độ quỷ dị rủ xuống, không cách nào dùng sức được nữa.
- Đáng chết!
Trong lúc này đồng tử Lâm Minh co rút lại, cánh tay phải của hắn báo hỏng, thân thể không ngừng run rẩy.
Mất đi lực lượng thân thể, Cửu Tinh đạo đồ rạn nứt tại chậm rãi khép lại!
Thiên Đạo đạo đồ dù ngươi có thể dùng lực lượng xé rách nó, nhưng nó vẫn có thể chậm rãi khôi phục.
Lại thiếu một chút.
Lâm Minh cắn răng, đôi mắt muốn nứt ra, hắn còn cánh tay trái, nhưng mà cánh tay trái nhiều nhất chỉ đánh ra ba quyền, chỉ dựa vàoba quyền này căn bản không thể đánh nát Cửu Tinh đạo đồ.
Trời muốn ta vong sao?
Lâm Minh không cam lòng! Hắn sinh chưa đủ giáp, tu võ hơn bốn mươi năm, đi qua sóng to gió lớn, lại đánh bại vô số nhân kiệt, không biết bao nhiêu lần trải nghiệm hiểm cảnh sinh tử, một đường đi đến đây hắn đã là đỉnh phong của thế hệ trẻ
Vẫn lạc như vậy hắn không cam tâm.
Lực lượng của hắn yếu bớt, mà cùng lúc đó trong người Lâm Minh rót năng lượng kh ủng bố vào trong người.
Tinh hoa của Hồng Mông linh châu còn cởi bỏ lực lượng phong ấn của nguyên linh thạch thai, hai lực lượng này đều là chí cương chí dương, va chạm trong người Lâm Minh như hai ngọn núi lửa phun trào!
Hai dòng lực lượng chí cương chí dương và không ai khuất phục ai, cũng không phải thân thể Lâm Minh suy yếu hiện tại chống nổi, chúng tùy ý trùng kích, dùng thân thể Lâm Minh làm chiến trường, không cách nào hàng phục chúng chờ đợi Lâm Minh chính là nổ tan xác.
- Thiên Đạo không cho, ta cuối cùng không thể đối kháng Thiên Đạo sao?
Trong thân thể Lâm Minh có hai dòng lực lượng chí cương chí dương va chạm, lại càng táo bạo, không cách nào hàng phục, Lâm Minh cắn chặt răng, ngón tay trái đâm vào da thịt, hắn muốn năng lượng tiết ra ngoài, nhưng mà làm thế ít có khả năng.
Trạng thái thân thể của hắn càng không xong, hốc mắt lồi ra, máu tươi trào ra ngoài.
Một khắc này hắn gần như tử vong, loại cảm giác này Lâm Minh lúc trước phá cửu trọng mệnh vẫn, trải qua Cửu Cửu Thiên kiếp mới gặp qua.
Thời điểm Lâm Minh vô kế khả thi, mắt thấy hai đạo lực lượng này nổ tan thân thể, một dùng lực lượng âm nhu rót vào trong cơ thể của Lâm Minh, đạo lực lượng này giống như nước suối tắm mát thân thể Lâm Minh.
- Đây là...
Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, hắn ẩn ẩn cảm thấy đạo lực lượng âm nhu này xuất hiện, quần nhau với hai dòng lực lượng dương cương, làm cho hai dòng năng lượng này giảm xuống.
Đạo lực lượng này không có cường đại bằng hai đạo lực lượng chí dương chí cương, nhưng lại tinh thuần tới cực điểm, thuộc tính âm nhu của nó khiến hai dòng lực lượng táo bạo kia đạt tới trạng thái âm dương điều hòa.
- Là Tiểu Ma Tiên...
Trong lòng Lâm Minh lập tức hiểu ra, thời điểm này có người phóng thích lực lượng âm nhu tình thuần như vậy, cũng chỉ có Tiểu Ma Tiên.
Từ sức mạnh âm nhu này Lâm Minh cảm nhận được chân phượng chi huyết nồng đậm, chí nhu như nước còn mang theo hỏa diễm nhàn nhạt.
Làm cho Lâm Minh kinh hãi là cổ lực lượng này hoàn toàn khác biệt với lực lượng lúc trước Tiểu Ma Tiến rót vào cho hắn, lực lượng trong người Tiểu Ma Tiên truyền qua là chân phượng khí huyết mang theo khí tức bổn nguyên của nàng, đạo lực lượng này Tiểu Ma Tiên chính là tính mạng bổn nguyên của nàng.
Phượng hoàng huyết!?
Trong lòng Lâm Minh chấn động, ý thức của hắn cưỡng ép thoát ra khỏi hư không tối đen của Đạo Cung Cửu Tinh ra ngoài, đột nhiên mở mắt ra nhìn Tiểu Ma Tiên.
Lúc này Hỗn Nguyên Thiên Cung đã bị Cửu Tinh thần quang bao phủ, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên thân ở tinh không vô hạn, Tiểu Ma Tiên giữ chặt tay Lâm Minh và mở miệng ra, một dòng khí huyết từ trong miệng của Tiểu Ma Tiên bay ra ngoài bao phủ Lâm Minh.
Khí huyết chi lực này biến ảo thành hình dáng phượng hoàng trên không trung, linh động xinh đẹp và gáy vang.
Đây chính là khí huyết bổn nguyên của Tiểu Ma Tiên, cũng là phượng hoàng chân huyết.
Nên nhớ năm đó thượng cổ phượng tộc giữ gìn giọt máu phượng hoàng trân quý thế nào, đây là máu huyết của phượng hoàng, từ trên người phượng hoàng chết đi lấy ra, dùng bí pháp bảo tồn không biết bao nhiêu năm, nó không có sinh cơ bừng bừng như phượng hoàng huyết của Tiểu Ma Tiên lúc này!
Hơn nữa thượng cổ phượng tộc lấy phượng hoàng máu huyết là từ trên người viễn cổ phượng hoàng, số lượng huyết dịch rất nhiều, nhưng mà có thể ngưng tụ cao đột như của Tiểu Ma Tiên hay sao?
Phượng hoàng trải qua niết bàn chín lần có thể vô hạn thiêu đốt máu huyết mà không tiêu hao huyết mạch bổn nguyên, nhưng mà giới hạn trong máu huyết mà thôi, nếu như trực tiếp dùng bổn mạng chân huyết thì đó là tổn thương vĩnh cửu, không cách nào đền bù.
Có thể nói đây là đồ vật trân quý nhất của Tiểu Ma Tiên, là bảo vật vô số người coi trọng thân thể Tiểu Ma Tiên như vậy.
Mà bây giờ Tiểu Ma Tiên trực tiếp độ nó cho Lâm Minh, điều hòa hai dòng năng lượng chí dương trong cơ thể Lâm Minh.
- Cơ Tiên Nhi!
Trong lòng Lâm Minh khẩn trương, Tiểu Ma Tiên truyền máu huyết cho hắn, chẳng những tổn thất tu vị của nàng, cũng sẽ ảnh hưởng thọ nguyên và thành tựu tương lai.
Nghe được Lâm Minh hô to, Tiểu Ma Tiên mở to mắt, đôi mắt của nàng đầy thê lương.
- Tại sao ngươi làm vậy?
Phần ân tình này quá nặng, Lâm Minh không cách nào thừa nhận.
- Truyền máu huyết quý giá của ngươi cho ta, dù cho ta đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, nhưng mà tính mạng bổn nguyên của ngươi bị hao tổn, đây là tổn hại vĩnh cửu, cũng ảnh hưởng tương lai của ngươi, ta làm sao còn mặt mũi gặp ngươi chứ?
Máu huyết trên người Tiểu Ma Tiên không phải chuyện đùa.
Võ giả tu vị yếu tổn hại máu huyết đền bù cũng không tính khó, mà máu huyết của Tiểu Ma Tiên chính là cao cấp nhất của Thần Vực, một khi tổn thất đền bù muôn vàn khó khăn.
Nghe Lâm Minh nói, Tiểu Ma Tiên than nhẹ một tiếng, nói ra:
- Chúng ta đều phải chết ở đây, nếu ngươi không đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, chúng ta còn sống đi ra sao?
Nói đến đây nàng dường như nhớ tới cái gì đó, dùng giọng cực thấp nói:
- Chẳng phải tương lai ngươi và ta không phải gặp nhau là cừu địch sinh tử sao? Ta độ khí huyết cho ngươi, phế huyết mạch của bản thân, gia gia của ta cùng Yêu Đế cũng không cần ta tương lai chấp chưởng yêu, ma hai tộc, ít đi chuyện giao thủ với ngươi, không phải rất tốt sao?