Lốc xoáy không gian màu đen thổi qua bầu trời, dường như phải cắn nuốt tất cả, đây là do Thời Gian ý cảnh kết hợp với Không Gian ý cảnh, ý cảnh phức tạp khiến cho muốn duy trì nó cũng là việc khó khăn.
Đồng tử Lâm Minh hơi co lại, đối mặt với lốc xoáy không gian màu đen này, hắn càng thêm hưng phấn, nhưng mà khác với lần trước là, trong vẻ hưng phấn còn thêm vẻ ngưng trọng.
Lốc xoáy không gian dung hợp Thời Gian ý cảnh ngoài yêu cầu hắn phải thích ứng lực lượng không gian, mà còn đem bản thân điều tiết tới độ phù hợp của pháp tắc thời gian.
Nhất tâm nhị dụng, cũng không dễ dàng.
- Xịch!
Lâm Minh căn chuẩn một điểm nút không gian thời gian, một thương đâm ra.
Mang theo lực xoắn ốc, thương mang đâm thẳng vào trong gió lốc màu đen, gợn sóng xoắn ốc liên tiếp nổi lên, mà sóng gợn xoắn ốc mới vừa mới xuất hiện, tốc độ lập tức chậm lại, giống như cá đâm vào vũng bùn vậy.
- Thời gian không đúng.
Lâm Minh cả người bạo lui, né tránh một đạo không gian loạn lưu, lại thích ứng với thời gian trôi đi.
- Xịch xịch xịch!
Một thương vừa vào, lốc xoáy không gian lập tức xuất hiện một gợn sóng xoắn ốc xinh đẹp. Mỗi một đạo xoắn ốc giống như tên bắn vào trong nước vậy, mang theo từng vòng gợn sóng tiến vào trong lốc xoáy không gian mười mấy trượng, sau đó do va chạm kịch liệt với lực lượng không gian, gợn sóng xoắn ốc chậm rãi tan rã.
Lâm Minh vẫn luôn trốn tránh lực lượng không gian, lui về phía sau một bước, thương trong tay hắn càng lúc càng nhanh, đột nhiên tinh quang lóe lên, Tà Thần lực mở ra!
Mười thành Tà Thần lực, chân nguyên nén ép trong cơ thể Lâm Minh bột phát ra, hắn chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, nhanh chóng bay lên, năng lượng toàn thân rót vào trong Tử Huyễn thương, Lâm Minh thương nhân hợp nhất, toàn bộ lực lượng hóa thành một đạo xoắn ốc, chìm vào trong lốc xoáy không gian!
Ở phía xa tấn công gió lốc không gian, Lâm Minh chỉ có thể tìm hiểu được một ít da lông mà thôi, chỉ có chính mình toàn tâm đầu nhập vào trong đó mới có thể ngộ được ý cảnh pháp tắc căn bản nhất.
Lực lượng không gian ở bên cạnh Lâm Minh rít gào, lực lượng không gian được xem là chôn vùi tất cả. Lúc trước ở thời điểm xuyên qua thái cổ Truyền Tống trận, Tu Di giới của Lâm Minh rớt vào trong gió lốc không gian, trong nháy mắt lập tức nổ tan, bình bình lọ lọ bên trong rơi ra. Lâm Minh tận mắt nhìn thấy tất cả chúng hóa thành tro bụi, biến mất vô hình.
Lực lượng không gian khủng bố như thế, chỉ cần dùng chân nguyên chống cự thì chẳng khác nào muốn chết, chỉ có thuận theo lực lượng của nó, sử dụng pháp tắc không gian bảo hộ mình, mới có thể ở trong tìm được một con đường sống.
Tan!
Lâm Minh không cẩn thận, một tia lực lượng không gian còn sót lại giết tới cánh tay hắn, chân nguyên hộ thể giống như tờ giấy mỏng vậy, lập tức vỡ nát, máu tươi bắn ra, vết thương sâu có thể nhìn thấy xương trắng. Trong nháy mắt, gió lốc không gian tiêu tán vô hình.
- Đáng sợ thật!
Lâm Minh hít ngược một hơi khí lạnh, vội vàng ngưng tụ tinh thần, một lần nữa thích ứng với lực lượng không gian lưu chuyển.
Chỉ vẻn vẹn một tia lực lượng không gian đã tạo thành phá hoại khủng bố như vậy, ai nói lực công kích của Không Gian ý cảnh không đủ?
Lúc trước đối mặt với Hình Thiên, Lâm Minh với Không Gian ý cảnh chiến Hủy Diệt ý cảnh của đối phương, so với Hủy Diệt ý cảnh, Lâm Minh sâu sắc cảm thấy lực công kích của Không Gian ý cảnh không đủ, Không Gian ý cảnh điểm mạnh là chiêu thức thay đổi thất thường, khó lòng phòng bị.
Nhưng mà bây giờ xem ra, không phải lực công kích của Không Gian ý cảnh không đủ, mà chính là mình lĩnh ngộ quá ít, chỉ là một giọt nước trong biển rộng mà thôi.
- Con đường ta phải đi, còn rất dài...
Lâm Minh phóng ra cảm giác, nhắm hai mắt lại, ngay cả chân nguyên hộ thể cũng hoàn toàn thu lại, nếu chân nguyên hộ thể không thể chống lại được gió lốc không gian, không bằng thu lại toàn bộ, để cho tinh thần lực của mình tập trung trước nay chưa từng có.
Trong khoảnh khắc kia, tâm linh của Lâm Minh hoàn toàn phóng ra, tinh thần chi hải cũng trở nên không minh, hắn cứ như vậy không chút phòng bị đắm chìm vào trong gió lốc không gian, một bước đi nhầm liền tan xương nát thịt, vạn kiếp bất phục!
Bình thường người thí luyện chống lại ý cảnh thí luyện cũng chỉ là chống đỡ và né tránh mà thôi, cứ như vậy không hề cố kị gì nhảy vào trong đúng là cách làm điên cuồng.
Đương nhiên, điên cuồng ưu đãi cũng rõ ràng, Lâm Minh lĩnh ngộ Thời Không ý cảnh lĩnh ngộ không ngừng tăng lên!
- Không gian không phải là một mảnh hư vô, nó giống như vạn vật tồn tại trong hải dương, là thuộc tính bản thân vạn vật.
- Cũng không phải là không gian cất chứa vạn vật, mà là sau khi vạn vật tồn tại mới định ra vị trí của chúng, thể tích không gian, cái này giống như cách phân biệt nam nữ ở nhân loại, chỉ có sau khi có nhân loại, như vậy mới có nam nữ, như vậy chỉ khi có vạn vật, không gian mới có ý nghĩa...
Lâm Minh vô tình lịch lãm trong không gian mênh mông, hắn dường như mơ hồ lĩnh ngộ được bản chất không gian...
Không biết qua bao lâu, Lâm Minh đột nhiên mở mắt ra, gió lốc không gian đã ngừng, Lâm Minh đứng trên mặt đất màu đen, tay phải bắp thịt vỡ vụn đã khép lại một nửa.
- Đã xong? Đáng tiếc!
Lâm Minh lắc đầu, nếu trạng thái vừa rồi có thể liên tục kéo xuống dưới, tất nhiên hắn sẽ thể ngộ càng sâu.
- Hả? Đó là...
Lâm Minh nhìn thấy cách đó không xa, một mảnh Lôi Hỏa cuồn cuộn.
- Lôi Hỏa chi ý cảnh! Đúng là một khảo nghiệm toàn diện.
Lâm Minh chiến ý bùng lên, so với thời không lực hư vô mờ mịt, Lôi Hỏa chi ý cảnh mới là nghề của hắn, hắn đối với Lôi Hỏa lực đã quá quen rồi.
- Vù! Vù! Vù!
Xa xa, lôi đình và ngọn lửa hòa cùng một chỗ, Lôi Hỏa cuồn cuộn, thô bạo vô cùng.
Lâm Minh khóe miệng vểnh lên:
- Dung hợp mới có ý tứ, chỉ cần Lôi chi ý cảnh hoặc là Hỏa chi ý cảnh riêng biệt thì không mấy thú vị.
Trước kia thời điểm Lâm Minh dung hợp Lôi Hỏa lực, đều phân ra đi Tu Luyện địa Lôi ý cảnh và Hỏa ý cảnh.
Chỉ một ý cảnh, từ đầu chí cuối vẫn khiến cho Lâm Minh có cảm giác dường như hỏa hầu còn kém một ít, bây giờ ở trong thí luyện Vương Giả Tù Lung (lồng giam), hai thứ kết hợp không khỏi khiến cho Lâm Minh mừng rỡ.
Đây đúng là một nơi tu luyện tốt.
Lâm Minh ước gì tư cách thí luyện như vậy nhiều hơn mấy lần.
- Hắc, tiểu tử này đi vào đã non nửa canh giờ.
Ở bên ngoài địa điểm thí luyện, Diêm Si nhìn thoáng qua đồng hồ cát, quay sang Phong Thần nói.
Mà lúc này Phong Thần đang nhắm mắt ngồi xuống, tiến vào một loại trạng thái tu luyện kỳ dị, nếu Lâm Minh ở trong này, có thể nhìn ra, đây rõ ràng là một loại võ ý!
Đó là một loại võ ý cùng loại với Không Linh võ ý của Lâm Minh, cũng là một loại võ ý phụ trợ có tác dụng đề thăng tốc độ tu luyện.
Nhìn thấy Phong Thần không đáp lời, Diêm Si cảm thấy không thú vị, chỉ có thể từ bỏ, đối mặt với Phong Thần, hắn ngay cả một chút ra vẻ cũng không dám.
Diêm Si nhớ rõ, lúc trước mình tiến vào tư cách thí luyện cũng phải mất một canh giờ, bình thường tư cách thí luyên dưới cấp thánh trung phẩm, ngay cả bia đá vương giả cũng không lên được. Diêm Si không hề nghi ngờ gì là Lâm Minh có năng lực lên bia đá vương giả, chỉ là xem là loại trình độ nào mà thôi.
- Nếu đạt tới trình độ Phong Thần, vậy thì thật khó lường, Phong Thần tên cao ngạo này, hôm nay phá lệ ở lại xem kết quả thí luyện của Lâm Minh. Xem ra hắn có chút để ý Lâm Minh nha...
Nghĩ đến đây, Diêm Si có chút không thoải mái, một khi Lâm Minh trở thành Tu La thiên cấp liền ý nghĩa với thành tựu tương lai của Lâm Minh sẽ vượt qua hắn.
...
Thí luyện không gian, Lâm Minh đứng không không trung, trong tay cầm Tử Huyễn thương, tóc dài tung bay, bên cạnh hắn, lôi đình và ngọn lửa gào thét, nguyên khí thiên địa cuồng bạo tùy ý đánh lên cơ thể hắn.
Lâm Minh một thương đâm ra. Tử Điện thần trúc dung hợp ngàn vạn lôi đình, Ngô Đồng thánh hỏa thổi quét ngọn lửa sáng lạn, ở trong công kích như vậy, Lâm Minh lĩnh ngộ dung hợp Lôi Hỏa chi ý cảnh càng ngày càng thấu triệt, vô tình đã đạt tới đại thành. Bắt đầu tiến về hướng viên mãn.
Mà đúng lúc này, ánh sáng trắng nhoáng lên một cái, trên không trung xuất hiện sáu hư ảnh mơ hồ được hình thành từ năng lượng thể tay cầm trường thương chiến kích, tất cả đồng loạt giết về phía Lâm Minh.
Lâm Minh thét dài một tiếng, lúc này chân nguyên toàn thân cuồng bạo nén lại một chỗ không phát tiết ra ngoài rất có thể sẽ nổ tung.
- Tới tốt!
Tử Huyễn thương run lên, cả người vọt về phía sáu thân ảnh đánh tới.
Thương mang sáng rực, xé rách bầu trời.
Lâm Minh quát lớn một tiếng, người thương hợp nhất, hỏa chân nguyên và lôi đình lực được rót vào, trong phút chốc tốc độ Lâm Minh đạt tới cực hạn, không gian cũng bị thương mang khiến cho vặn vẹo.
- Xuy lạp!
Giống như đốm lửa, trong nháy mắt Lâm Minh xuyên qua ba trong sáu hư ảnh, một thương miểu sát! Ba hư ảnh còn lại cũng bị dư ba của Lôi Hỏa đánh trúng, lập tức bị trọng thương!
Một chiêu này đúng là dung hợp từ Truy Điện và Truy Nhật, cũng là một chiêu mạnh nhất của Lâm Minh bây giờ, Lâm Minh gọi nó là Quán Hồng.
Tên này có nghĩa là sau khi phát chiêu, trong nháy mắt cắt qua trời xanh, thương mang giống như cầu vồng vắt qua không trung, xứng tên Quán Hồng.
Còn nữa, cây thương đầu tiên của Lâm Minh cũng tên là Quán Hồng, hắn lấy cái tên này có ý kỷ niệm.
- Thống khoái!
Từ sau khi lĩnh ngộ Quán Hồng, tuy rằng Lâm Minh thực hiện qua trăm ngàn lần nhưng mà chưa bao giờ được sử dụng trong thực chiến, bây giờ rốt cuộc cũng có địch nhân có thể giao thủ, cho dù chỉ là người do năng lượng hình thành nhưng cũng khiến cho Lâm Minh cảm giác nhẹ nhàng thống khoái.
Còn ba hư ảnh, Lâm Minh giơ thương vọt qua.
- Phốc! Phốc! Phốc!
Ba đạo ánh sáng hiện lên, lại miểu sát!
Sáu hư ảnh này đối với Lâm Minh mà nói... Quá yếu!
Ngay sau đó, thiên địa đột biến, mây đen che phủ tinh không, mặt đất vô tận đột nhiên biến thành hải dương sóng biển mênh mông.
Lôi đình chớp động, giống như thần bnh xuất thế đánh xuống.
- Ầm ầm!
Mặt biển đột nhiên nổ tung, mấy chục cột nước phóng lên trên cao mấy trăm trượng, trong cột nước, không ngờ lại có một con Giao Long màu tím, rít gào liều chết đánh về phía Lâm Minh.
Giao Long chưa tới, khí thế khủng bố cùng uy áp giống như núi lớn đã ép tới, trong uy áp, rõ ràng có một chùm sáng tím, trong nháy mắt nhảy vào tinh thần chi hải của Lâm Minh.
- Hả? Là linh hồn công kích!
Lâm Minh trong lòng nghiêm lại, đúng là khảo nghiệm tốt!
Lực lượng ý cảnh, thực lực cá nhân, linh hồn lực mạnh yếu, gần như không chỗ nào mà không có, toàn bộ đều liên quan với nhau!
Linh hồn công kích nhảy vào tinh thần chi hải của Lâm Minh, lập tức bị Luân Hồi võ ý đánh tan, không tạo thành bất kỳ tổn thương nào cho Lâm Minh.
Tiếp theo, Giao Long rít gào một tiếng, liều mạng đánh về phía Lâm Minh.
Sóng biển cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, dường như tận thế, trong nháy mắt Lâm Minh đã phán đoán ra, Giao Long này cũng không phải là đối thủ mà hắn có thể dễ dàng đối phó, tinh thần lực liên hệ với hạt giống Tà Thần, Lâm Minh mở ra Tà Thần lực!
Oanh!
Tóc dài bay lên, Lâm Minh tay cầm Tử Huyễn thương, chiến ý thổi quét thiên địa!
- Lại một canh giờ, một khắc qua đi...
Ở bên ngoài địa điểm thí luyện, Đạt Cổ nhìn thoáng qua đồng hồ cát, lúc này thời gian đã gần như Phong Thần, tương ứng thành tích cũng có thể cao có thể thấp, nếu một đường thế không thể đỡ cũng có thể đạt được Tu La thiên cấp. Nếu tốc độ chậm, Tu La địa cấp đã là không tồi.
Đúng lúc này, quang môn kịch liệt lay động, Đạt Cổ nheo mắt, thí luyện đã xong?
Nhìn thấy quang môn lay động, Diêm Si đứng lên, ngay cả Phong Thần luôn ngồi xuống cũng nhẹ nhàng mở mắt ra...
Danh Sách Chương: