Thật ra trước đó Phiêu Vũ Thần Vương đã nghe ra manh mối từ đoạn đối thoại của Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng khi thật sự xem nội dung trong ngọc giản thì nàng vẫn bị nhiều bí mật làm giật mình.
Phiêu Vũ Thần Vương không nghginờ gì câu chuyện Lâm Minh kể, bởi vì hắn đã đủ thực lực, chẳng những hoàn toàn có thể khống chế vận mệnh nhân tộc còn quyết định sống chết của thánh tộc.
Đặc biệt là tương lai không lâu sau Lâm Minh hoàn toàn có thể vượt qua Chân Thần, trở thành cường giả tuyệt thế giống như chủ nhân Tu La lộ, hay vượt qua cả chủ nhân Tu La lộ.
Nếu không thật sự có kẻ thù cường đại giấu mặt uy hiếp Lâm Minh thì hắn đã sớm kê gcao gối ngủ, ngồi chờ thời gian thống nhất Tam Thập Tam Thiên.
- Đại chiến trăm ức năm trước, Thâm Uyên Ác Ma ngóc đầu trở lại... -
Phiêu Vũ Thần Vương lặng lẽ tiêu háo tin tức này. Chủng tộc Tam Thập Tam Thiêntrăm ức năm trước, thái cổ thần tộc thống trị thiên hạ. Lúc bấy giờ thái cổ thần tộc mạnh hơn nhân tộc, Hồn tộc,thánh tộc cộng lại nhiều, nhưng vẫn phải trả giá nặng nề mới đánh lui Thâm Uyên Ác Ma được.
Hiện tại nhân tộc, thánh tộc, Hồn tộc nhân tài điêu linh, muốn ngăn cản Thâm Uyên Ác Ma cảm giác như trứng chọi đá.
Lâm Minh nói:
- Hắc Ám Thâm Uyên không mạnh như trăm ức năm trước, bố cục của mộ chủ mộ Ma Thần đã giết nhiều Ác Ma cao đẳng.
Mộ chủ mộ Ma Thần quá tàn nhẫn, vì đạt đến mục đích mà không từ thủ đoạn.
Phiêu Vũ Thần Vương tim đập nhanh nghe:
- Ngươi muốn khiến ta chỉnh hợp thánh tộc hợp sức với ngươi?
- Đúng vậy! Giữa nàng và Thiên Cương Thần Vương hình như quan hệ cũng không kém, thế lực dưới tay hắn có lẽ sẽ thuận theo nàng. Tạo Hóa thánh cung thì ta đang giữ mạng sống Tạo Hóa Thánh Hoàng, sẽ không có người phản đối nàng. Có thể nói nàng nay là người mạnh nhất thánh tộc, có quyền uy nhất.
Bàn về thực lực tất nhiên Phiêu Vũ Thần Vương hơn Thiên Cương Thần Vương, là lãnh tụ thích hợp nhất.
- Được rồi...
Phiêu vũ hít sâu một hơi:
- Về Tạo Hóa Thánh Hoàng thì ngươi định...
Phiêu Vũ Thần Vương nhìn Lâm Minh, muốn nói lại thôi. Phiêu Vũ Thần Vương và Tạo Hóa Thánh Hoàng không quen thân, ngày xưa hai người hơi xích mích. Đây là tại sao lúc ấy Tạo Hóa Thánh Hoàng mời Phiêu Vũ Thần Vương ra tay nhưng nàng phản ứng lạnh lùng.
Nhưng Phiêu Vũ Thần Vương nợ Tạo Hóa Thánh Hoàng nhân tình, nói sao thì gã có ơn với nàng, cộng thêm đồng tộc. Nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng rơi vào kết cuộc này khiến Phiêu Vũ Thần Vương rất là thổn thức.
Phiêu Vũ Thần Vương không hy vọng nhìn nhân tộc diệt nhân tộc, cũng không muốn thấy Lâm Minh giết Tạo Hóa Thánh Hoàng.
Lâm Minh trả lời:
- Ta sẽ không giết Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng trong khó khăn đại kiếp nạn bản thân ta không dám nói hoàn toàn nắm giữ vận mệnh của mình huống chi là Tạo Hóa Thánh Hoàng? Tuy ta hứa không giết Tạo Hóa Thánh Hoàng nhưng đó là trong tình huống bình thường, nếu Tạo Hóa có ý định phản chiến, phản bội chủng tộc Tam Thập Tam Thiên thì ta sẽ không chút do dự giết chết hắn.
Phiêu Vũ Thần Vương đã vừa lòng.
Không nói đến Lâm Minh, bản thân Phiêu Vũ Thần Vương nếu gặp Tạo Hóa Thánh Hoàng phản bội Tam Thập Tam Thiên cũng sẽ tìm mọi cách phối hợp hắn giết gã.
Nhưng Tam Thập Tam Thiên hiện tại qua đại chiến nhân tộc và thánh tộc đã vô cùng thê tham, chỉ có Hồn tộc là nguyên vẹn. Có lẽ tình huống Hồn tộc càng tệ hơn, bởi vì Hồn Đế bị đoạt xá.
Trời biết bây giờ Hồn tộc ra sao.
Đối diện đại kiếp nạn như vậy, Phiêu Vũ Thần Vương bỗng thấy bất lực. Lá bài tẩy trong tay Lâm Minh quá yếu, Phiêu Vũ Thần Vương khó thể tin tưởng.
Phiêu Vũ Thần Vương khẽ thở dài, nhẹ nhàng hỏi câu không ý nghĩa:
- Lâm Minh, ngươi nói xem chúng ta có thể thắng không?
Vì trong lòng Phiêu Vũ Thần Vương vô cùng hoang mang nên muốn Lâm Minh trả lời an ủi mình.
Lâm Minh trầm ngâm nói:
- Ta không biết có thắng được không, tương lai không rõ. Võ giả chúng ta tu thân thể, tu thiên đạo, tu thần hồn, tu đến cuối cùng vì truy cầu cái gì? Ta từng hoang mang. Vinh hoa sao? Đó là mây khói lướt qua mắt. Lực lượng? Ta đã có thể hủy thiên diệt địa, phá diệt vì sao vũ trụ. Trường sinh? Mấy năm nay ta đã từng theo đuổi trường sinh, nhưng trong Đế Cốt Hải ta nhìn vô số tàn hồn đau khổ, nhìn Hồn Đế vì trường sinh mà bài bố sát cục trăm ức năm. Ta chợt cảm thấy theo đuổi trường sinh không có ý nghĩa gì. Tập võ, tự nhiên muốn chiến đấu. Chiến đấu thật sự là khi thiên hạ đại loạn, hạo kiếp ập đến thì...
- Chủng tộc diệt tuyệt, sinh linh đồ thán, đại thế giới đổ, lúc nàychiến đấu mới là cực độ. Vậy cực độ võ đạo có lẽ là vì thiên hạ thương sinh.
Lâm Minh nói xong mấy câu đó khiến Phiêu Vũ Thần Vương ngây người.
Cực độ võ đạo vì thiên hạ thương sinh?
Câu nói này nghe rất vĩ đại, sáo rỗng, rất giả.
Nhưng nghĩ kỹ thì ai cũng cũng không thể thoát khỏi chúng sinh mà tồn tại, Lâm Minh cũng vậy.
Chủng tộc là gốc của bọn họ, không có gốc thì mặc cho ngươi là cây to chọc trời cũng sẽ héo tàn chết đi.
Mất đi chủng tộc, mất đi hết thảy thương sinh thì cái gọi là vĩnh sinh không có ý nghĩa. Sẽ như tàn hồn trong Đế Cốt Hảichịu đựng cô đơn, cô độc vô tận.
Cho nên cực độ võ đạo vì thiên hạ thương sinh, vì võ giả vốn là một thành viên trong thiên hạ thương sinh.
Vì thiên hạ thương sinh là vì bản thân.
Lúc này Phiêu Vũ Thần Vương hơi ngộ ra.
Lâm Minh phất tay rút về lực tràng, nhẹ nhàng rời đi.
- Dù có thắng hay không thì võ giả chúng ta dốc hết sức đánh một trận là được.
Lời nói cuối cùng của Lâm Minh quanh quẩn bên tai Phiêu Vũ Thần Vương, lúc này hắn đã vượt qua không gian xuất hiện trong đoàn đội nhân tộc.
Lúc nhìn Lâm Minh bay tới, tất cả võ giảnhân tộc đã sẵn sàng làm động tác hò reo, chúc mừng, cũng nghĩ xong lời chúc rồi.
Nhưng bọn họ không ngờ Lâm Minh chiến thắng trở về chẳng hề phấn chấn như bọn họ tưởng tượng, hắn vô cùng bình tĩnh, biểu tình hơi nặng nề. Những lời chúc mừng có sẵn kẹt lại trong họng bọn họ.
Lâm Minh chỉ đơn giản nói một câu:
- Chúng ta đi.
Lâm Minh kéo ay Tiểu Ma Tiên dùng thân pháp bay vào Hỗn Nguyên Thiên Cung, để lại đám Thiên Tôn, Giới Vươngthánh tộc hai mặt nhìn nhau. Bọn họ không biết Lâm Minh bị, ngọn núi lớn đè trên người nhân tộc gần vạn năm hôm nay bị đẩy ngã nhưng Lâm Minh phản ứng rất bìn thản.
Thánh Mỹ lẳng lặng đi theo Lâm Minh.
Trong quá trình Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng đại chiến Thánh Mỹ đứng trong trận doanh nhân tộc nhưng không ai phát hiện ra nàng.
khiLâm Minh vào Hỗn Nguyên Thiên Cung thì Thánh Mỹ như luồng khói xuất hiện.
Nhìn Thánh Mỹ đến, Tiểu Ma Tiên thầm tặc lưỡi. Tiểu Ma Tiên phải công nhận Thánh Mỹ đáng sợ, nàng cũng không phát hiện Thánh Mỹ tồn tại. Nhẹ nhàng ẩn núp quanh nàng, né qua cảm giác của Tiểu Ma Tiên, thực lực của Thánh Mỹ quá giỏi.
Thánh Mỹ chào Tiểu Ma Tiên:
- Cơ cô nương.
Tiểu Ma Tiên gật đầu đáp lại, trong một lúc không biết gọi Thánh Mỹ là gì, gọi thẳng tên hay bảo là Hồn di nương đều không thích hợp.
Hai nữ nhân gặp nhau, không khí vẫn lúng túng dù Lâm Minh có mặt.
Lâm Minh lên tiếng:
- Thánh Mỹ, ba ngày sau ta mang nàng đi một nơi.
Thánh Mỹ kinh ngạc hỏi:
- Đi đâu?
- Cấm đại Tu La, Hàn Băng Kính.
Hàn Băng Kính là nơi lần đầu tiên Lâm Minh gặp kiếp trước của Thánh Mỹ. Lúc ấy Lâm Minh tiến vào thái cổ thần tộc, lấy được một danh ngạch vào cấm địa Tu La vì tìm ra cách cứu thế.
Sau này thái cổ thần tộc bị thánh tộc hủy diệt nhưng cấm địa Tu La là mật địa chủ nhân Tu La lộ để lại, trận pháp bảo vệ không tầm thường, thực lực như thánh tộc không đủ để hủy diệt hay phá mở nó.
Thánh Mỹ nghi hoặc hỏi:
- Hàn Băng Kính?
- Nàng đi liền biết, có lẽ ở đó nàng sẽ tìm ra kiếp trước của mình.
Lâm Minh tin tưởng trong Hàn Băng Kính có một lũ tàn hồn của Thánh Mỹ.
Bởi vì lúc trước Lâm Minh đối diện kiếp trước của Thánh Mỹ trong Hàn Băng Kính thì đối phương không đơn giản là hình ảnh trận pháp mà như tàn hồn có trí tuệ.
Lâm Minh nhớ rõ ràng những gì Thánh Mỹ kiếp trước nói. Biểu tình trên mặt.
Tiểu Ma Tiên hỏi:
- Còn ngươi thì sao?
- Ta định bế quan mở ra Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung.
Đạo Cung Cửu Tinh, bảy minh hai ám. Giữa đệ thất đạo cung đến đệ bát đạo cung là sự bay vọt về chất, tương đương tăng cao đại cảnh giới.
Lâm Minh có Hồng Mông Linh Châu, hoàn toàn có thể đột phá một lèo.