Bút thứ hai này theo thứ tự là thời gian và không gian, Lâm Minh lĩnh ngộ thời không hòa vào trong phù văn này.
Kế tiếp đầu bút của Lâm Minh không ngừng, nét bút thần kỳ và liên tục, mỗi một lần thời không thác loạn khiến người ta không nhìn rõ ràng, phân không rõ quá khứ và tương lai.
Thời gian và không gian, trong bút tích của Lâm Minh chúng dung hợp cùng với nhau.
Kỳ thật chủ nhân Tu La Lộ lưu phù văn không trọn vẹn cũng không phải là đáp án có tính duy nhất, chỉ cần Lâm Minh mang sở học và lĩnh ngộ pháp tắc, mang chúng dung hợp vào pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, bổ khuyết phù văn là có thể.
Kế tiếp Lâm Minh vẽ ra phù văn thứ ba.
Lúc này Lâm Minh viết xuống lại mang theo vô số ánh sao, Lâm Minh vẽ nét bút ra như vẽ một ngôi sao khổng lồ.
Những ngôi sao này càng ngày càng ngưng thực, xếp đặt trong hư không, bảy sáng hai tối, ẩn ẩn hình thành đạo cung lơ lửng trên những ngôi sao, đây chính là Lâm Minh lĩnh ngộ Đạo Cung Cửu Tinh.
Năm đó chủ nhân Tu La lộ hóa thân ba mươi ba thế, thể ngộ Tam Thập Tam Thiên đại đạo, Đạo Cung Cửu Tinh cũng là một loại trong đó.
Lâm Minh mang lý giải của mình về Đạo Cung Cửu Tinh dung nhập vào trong Tu La phù văn.
Một nét lại một nét, Lâm Minh không ngừng viết ra, dần dần Lâm Minh viết ra những nét bút kia, hiện tại chúng không ngừng sinh ra cộng minh với nhau.
Dường như Lâm Minh trong quá trình tu bổ phù văn này dần dần nắm giữ tinh túy của Tu La Thiên Thư.
Nội thế giới của hắn trong quá trình công minh này đạt được tẩy lễ lần nữa.
Đại đạo mênh mông, pháp tắc vô cực, nội thế giới của Lâm Minh không ngừng áp súc thêm lần nữa, nội thế giới của hắn hiện tại chỉ rộng hơn ngàn dặm, so với lúc mới vào pháp tắc chi môn rộng ba ngàn dặm thì nó đã co lại chín lần.
Vốn Lâm Minh tự nghĩ ra thế giới đã có rất nhiều khe hở, nhưng trong những lần áp súc này đều bị trừ bỏ không còn.
Trạng thái của Lâm Minh càng ngày càng tốt, hắn vận dụng ngòi bút như bay, thần lực điều động tùy ý, tinh thần lực của hắn tiến vào trạng thái phấn chấn.
Hắn thậm chí còn đưa cảm ngộ về mấy đời chuyển sinh, lần lượt thể ngộ nhân gian muôn màu và thế sự luân hồi dung nhập vào trong những phù văn này.
Thánh Điển và Tu La Thiên Thư vốn là công pháp võ đạo cao cấp nhất, Lâm Minh là người duy nhất trong vài tỷ năm qua có được cả hai công pháp này và đạt được thành tựu huy hoàng, nhưng mà hắn dung hợp cả hai với nhau thì vô cùng gian nan.
Nhưng mà hôm nay Lâm Minh tiến vào trạng thái vong ngã, hắn tăng thêm ý cảnh sinh tử vào trong phù văn Tu La Thiên Đạo.
Thánh Điển và Tu La Thiên Thư lúc này thay đổi trong vô tri vô giác, kết hợp càng ngày càng mạnh.
Từng phù văn không ngừng được tu bổ toàn bộ, mà trình tự Lâm Minh tu bổ phù văn cũng không phải theo thứ tự, mà là tùy ý vung bút, tất cả đều dựa vào cảm giác ghi lại, giống như Lâm minh đang vẽ bức họa mới.
Trong lúc nhất thời, Lâm Minh cảm giác pháp tắc dưới ngòi bút của hắn đạt gần tới viên mãn, trong tình cảnh trước mắt, khí tức thiên đạo bị áp chế từ lâu phóng lên trời và hóa thành cầu vồng.
Ầm ầm!
Lôi đình nổ vang, hỏa diễm phun trào, hư không lắc lư.
Ba mươi ba phù văn Tu La Thiên Đạo lóe sáng, thần quang tùy ý bao phủ thế gian, tỏa ra hào quang đại đạo thần bí nhất.
Lâm Minh hiện tại đã tu bổ toàn bộ ba mươi ba phù văn Tu La Thiên Đạo.
Xoát!
Thời gian kết giới mở ra, chủ nhân Tu La Lộ nhìn thấy Lâm Minh đang trong tình trạng kiệt sức, còn có ba mươi ba phù văn Tu la Thiên Đạo lóe sáng trước mặt, trong mắt hiện ra vẻ tán thán.
Lâm Minh tu bổ pháp tắc phù văn có lẽ không tính là hoàn mỹ, nhưng mà hiện tại chủ nhân Tu La Lộ xem ra, nó hoàn toàn vượt qua cực hạn của võ giả Giới Vương rồi.
Thậm chí ngay cả Chân Thần cũng chưa chắc làm được bước này.
Đây cũng không phải nói thực lực Lâm Minh đạt tới Chân Thân, mà là chuyển sinh mấy đời, lý giải pháp tắc của hắn đạt tới mức không tưởng tượng nổi, hơn nữa có các loại kỳ ngộ khác cũng giúp hắn, làm cho hắn hoàn thành tất cả.
Thời gian kết giới hoàn toàn biến mất, Lâm Minh nhìn qua ba mươi ba phù văn Tu La Thiên Đạo hiện ra trước mặt, trong đó ẩn chứa chân ý thế nào thì lâm Minh chưa hiểu hoàn toàn.
- Tặng cho ngươi!
Thời điểm này giọng nói hư ảo truyền vào trong đầu Lâm Minh, Lâm Minh quay đầu nhìn lại, chính là chủ nhân Tu La Lộ.
Hắn dùng cổ ngữ Tam Thập Tam Thiên nói ra, âm tiết cổ xưa, trực tiếp thông qua tinh thần lực truyền vào thức hải Lâm Minh.
Đây là lần đầu tiên Lâm Minh nghe được chủ nhân Tu La Lộ truyền tin tức.
Trước đó chủ nhân Tu La Lộ nhiều nhất chỉ nhìn Lâm Minh, hoặc là cười tán thưởng mà thôi.
Khi chủ nhân Tu La Lộ nói chuyện, ba mươi ba đạo phù văn hóa thành ba mươi ba sợi kim quang trực tiếp chui vào trong người Lâm Minh.
Những phù văn này không ngừng tiến vào cốt nhục của Lâm Minh, trở thành một phần trong thân thể của hắn.
Ba mươi ba phù văn Tu La phù văn có được lực lượng bản thân, dung hợp với cốt nhục của Lâm Minh, hắn cảm giác những phù văn này có liên hệ thần bí với nhau, lực lượng thân thể của hắn trực tiếp được tăng cường, hơn nữa lý giải với Tu La Thiên Đạo càng khắc sâu.
- Cảm tạ tiền bối chỉ điểm!
Lâm Minh kinh hỉ nói ra, mà thời điểm này lâm minh phát hiện chủ nhân Tu La Lộ quay người chuẩn bị rời đi.
- Tiền bối, có thể dừng bước?
Lâm Minh có rất nhiều lời muốn nói với chủ nhân Tu La Lộ, ví dụ như hỏi thăm tình huống cụ thể hắc ám vực sâu, ví dụ như chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác Thánh Điển hôm nay còn sống hay chết, ví dụ như chân tướng đại chiến chủng tộc mười tỷ năm trước, ví dụ như vận mệnh bi thảm của Thần tộc...
Tam Thập Tam Thiên hoặc nhiều hoặc ít có liên hệ sâu xa với chủ nhân Tu La Lộ, hôm nay Tam Thập Tam Thiên có đại kiếp nạn, Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế không ngừng bày ra âm mưu của mình, bọn họ có thể phá vỡ thiên hạ, có dã tâm ngầm chiến Tam Thập Tam Thiên.
Hôm nay phong vân nổi lên bốn phía, nếu như chủ nhân Tu La Lộ còn tại thế, hắn có thể ngồi nhìn mặc kệ sao?
Mà Lâm Minh lúc kêu lên, chủ nhân Tu La Lộ không có dừng lại.
Hắn đi từng bước, cùng lúc đó âm tiết cổ xưa vang lên trong đầu Lâm Minh lần nữa.