Mục lục
Thiếu Gia Phong Lưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng hai tiếng kêu đau đớn liên tiếp vang lên.

Vẻ mặt hai tên vệ sĩ của Lý Lăng Tiêu trắng bệch thất sắc, thân hình rung mạnh lùi về sau một bước hiển nhiên la đã bị đanh. Nhìn thoang qua hai người co vẻ như không co thương tích gì nhưng nhìn kỹ co thể thấy tay ao như bị dao sắc chém một đường, dường như bị lưỡi đao gio vô hình chém.

Trong long hai người con khiếp sợ hơn so với vẻ mặt bọn họ, dù gì bọn họ cũng la tiểu cao thủ cấp bậc D-3 nhưng dường như không thấm thap gì so với đối thủ trước mặt. Người đo rõ rang đang đùa bỡn bọn hắn, chủ yếu lam tổn thương long tự tôn của bọn chung. Trong long hai người thậm chí con co một loại cảm giac, cho dù la hai người cộng lại co luyện thêm đến mười năm, tam năm cũng chưa hẳn la đối thủ của người đanh lén kia.

Trong nhay mắt theo tiếng Thường Nhạc vang lên, trên nét mặt Vũ Thì Tình tỏ vẻ hạnh phuc, vui mưng, cô trợn to đôi mắt đẹp nhìn chung quanh.

- Hây, hây, tôi ở sau lưng em cơ ma.

Thân hình Thường Nhạc xuất hiện cùng luc với giọng noi kia như tư trên trời rơi xuống đứng bên người Vũ Thì Tình, tươi cười mê người.

Vũ Thì Tình giật mình quay lại nhao vao long Thường Nhạc thut thít khoc. Co trời mới biết vưa rồi, dù chỉ la trong chớp mắt cô đã sợ hãi thế nao.

Big Ben đang co vẻ rất hưởng thụ căn bản không phong bị Vũ Thì Tình xoay người, một chân đã bị đạp ra, mắt trợn trưng, cai đuôi hùng hổ đứng lên không co cach nao rủ xuống, kêu lên ồ ồ vai tiếng u uan tỏ vẻ khang nghị.

Cao Tiếu co chut ngây ngô nhìn Thường Nhạc, trên thực tế chưa bao giờ gã nhìn thấy Thường Nhạc thi triển dị năng. Nhưng la một người trời sinh đã co siêu năng, trong khoảnh khắc vưa rồi gã rõ rang cảm giac được hai luồng gio bắn nhanh ra, hơn nữa lại cũng kha giống tuyệt chiêu của mình.

Đương nhiên, chỉ co thể noi đao gio của bọn họ thực chất la giống nhau, một chut xuất chiêu nhẹ nhang nay của Thường Nhạc không biết mạnh hơn Cao Tiếu bao nhiêu lần, điều nay lam Cao Tiếu co chut buồn bực, cùng la đao gio xuất ra sao hiệu quả lại co thể khac nhau nhiều như vậy?

Mọi người đều biết Cao Tiếu la một người cực ky lạc quan va dâm đãng. Kết quả la gã rất nhanh chong lấy lại tâm lý thăng bằng, sư phụ mạnh hơn đồ đệ chẳng phải la hoan toan chính đang hay sao? Nếu gã con mạnh hơn Thường Nhạc thì Cao Tiếu gã đung la nên lam sư phụ rồi.

Trong mắt Thường Nhạc không hề co Lý Lăng Tiêu đang hóa đa, vươn tay vỗ vai Vũ Thì Tình dịu dang noi:

- Không sao, Tình Nhi, đưng sợ.

Vũ Thì Tình luc nay mới ngưng khoc nhưng vẫn ôm chặt lấy Thường Nhạc. Nhiều ngay nhớ nhung buồn tủi bấy giờ rốt cuộc cũng phat tiết ra, co thể tùy ý lam nũng trước mặt gã không phải la chế độ đãi ngộ ma bất ky cô gai bình thường nao co thể nhận được.

Hưởng thụ cảm giac thoải mai trước ngực, Thường Nhạc ôm chặt Vũ Thì Tình lam cô hơi ngạc nhiên rồi lập tức hai tay ôm chặt cổ hắn, vẻ mặt đầy hạnh phuc nhắm hai mắt lại say mê tựa vao lồng ngực hắn.

Nét mặt cười ma như không, Thường Nhạc ôm giai nhân trong long đi tới trước mặt Lý Lăng Tiêu, biểu hiện trên mặt bỗng trở nên lạnh lẽo. Như tất cả cac vai nam chính trong phim Han, Thường Nhạc trong 0,01 giây đột nhiên ôm giai nhân quay 360 độ trực tiếp đa bay Lý Lăng Tiêu. Âm thanh tiếp đất nặng nề, con co cả tiếng xương gẫy, lam người ta đều kinh ngạc la thương tổn của bạn học Lý lần nay la không hề nhẹ.

Vũ Thì Tình nhắm hai mắt không dam nhìn cảnh tượng mau tanh nhưng trong long lại co cảm giac khuây khoả. Cước đa này của A Nhạc thật la đẹp.

- Ôi, sao lần nao cũng phải ép người văn hoa phải động thủ thế nay?

Người nao đo trong long ôm giai nhân nhìn trời cao cảm than như ngay tận thế. Toc của gã kệ mưa phùn xối ướt thoạt nhìn co một loại khí chất rất khac.

Lý Lăng Tiêu rên rỉ thống khổ, dần dần tỉnh lại, một tay bưng kín mũi đang chảy mau, anh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Người nay va Hoang Dật Nhiên không hổ danh la anh em thân thiết, đến kết cục cũng bi thảm như vậy, đều la vì gai đẹp ma bị Thường Nhạc đanh cho một trận.

Đương nhiên lại noi đến hanh vi của Lý Lăng Tiêu con ac liệt vai phần so với Hoang Dật Nhiên, "hình phạt" chờ đợi gã ắt hẳn cũng khac. Trêu trọc gai đẹp không phải lỗi của gã, nhưng đùa giỡn với người con gai của Thường Nhạc la gã đã mười phần sai rồi.

Hai mắt che giấu vẻ âm u lạnh lẽo không muốn người khac biết, trên người Thường Nhạc phat ra cỗ mùi mau tươi, thanh âm lạnh đến nỗi lam người ra muốn bật lo sưởi:

- Chết chưa? Nếu chưa thì nhanh dậy cho tao.

Lý Lăng Tiêu bị hạ đến thất điên bat đảo luc nay mới để ý thấy Thường Nhạc đang ôm Vũ Thì Tình - người con gai ma mình đã nhận định là của mình thì trong long liền bốc hỏa chửi lớn:

- Thằng khốn, buông cô ấy ra, cô ấy la người con gai của tao.

Cao Tiếu nhẹ thở dai một tiếng, Big Ben buồn bực trợn mắt, con hai tên vệ sĩ con đang nhắm chặt hai mắt tuyệt vọng không biết phải lam sao, bọn họ đanh gia trận lôi đình thần ky của Lý Lăng Tiêu đung la đồ bại não, thế cục trước mắt cũng không phân biệt được rõ rang.

Thường Nhạc ra vẻ kinh ngạc liếc nhìn Lý Lăng Tiêu đang điên cuồng, anh mắt giống như đanh gia cai đầu lợn, hơn nữa lại la con lợn đỏ. Xoay chuyển anh mắt, Thường Nhạc nghi hoặc hỏi giai nhân trong long mình:

- Ồ, co phải vậy không? Tình Nhi?

Vũ Thì Tình vội vang lắc đầu vẫn chìm đắm trong hạnh phuc vì câu nói của Thường Nhạc: "Người phụ nữ của tao", đồng thời cô cũng dùng anh mắt lạnh lẽo quét qua Lý Lăng Tiêu, vẻ phẫn nộ va tủi cực hoan toan bạo phat:

- Không biết xấu hổ? Tôi la người của bạn bao giờ? Ngươi đối đãi với em họ 13 tuổi của mình con như cầm thu, dựa vao đâu dam noi tôi là người của bạn? Đồ biến thai nha bạn không xứng đang noi chuyện với tôi, tôi không muốn nhìn thấy bạn nữa.

Lời nay vưa lam tất cả mọi người đều giật mình. Hóa ra việc bạn học Lý Lăng Tiêu với em họ đã như dầu gội đầu Rejoice một truyền mười, mười truyền trăm biến thanh bí mật cả nước đều biết. Thật đung la tên biến thai không cần giải thích. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lý Lăng Tiêu tuy rằng khiếp sợ va phẫn nộ nhưng dường như không hề cảm thấy e thẹn về sự việc của gã với em họ, thậm chí trong anh mắt điên cuồng cực nong kia con co chut đắc ý, vẻ mặt như muốn noi: "Dùng Rejoice thì tự tin như vậy đấy."

Thường Nhạc thật ra không quan tâm đến những chuyện nay, vao thời khắc mấu chốt nay, hắn cảm thấy mình nên tranh thủ một chut. Kết quả la hai mắt ôn nhu dưng ở Vũ Thì Tình, trước mặt tất cả mọi người thâm tình hỏi:

- Tình Nhi, em đã không co quan hệ gì với bạn Lý đây, vậy thì em co đồng ý lam bạn gai tôi không?

Vũ Thì Tình vốn đang tức giận hưng hực luc nay không biết phải lam sao, ky thật cô vẫn muốn hưởng thụ cảm giac được Thường Nhạc theo đuổi, co thể tư tình bạn phat triển thanh tình cảm nam nữ không phải la co cơ sở đấy sao? Nhưng tên Lý Lăng Tiêu không ngờ lam cho mình noi ra những lời xấu hổ như vậy, nghĩ đi nghĩ lại lại vùi đầu vao long Thường Nhạc, rõ rang la sự sợ hãi đối với Thường Nhạc đã dần dần hạ thấp.

- Sao? Tình Nhi không đồng ý sao?

Thường Nhạc dùng kỹ thuật diễn bậc thầy. Âm điệu kia, vẻ mặt kia vao giờ phut nay đều khiến thiếu nữ hoai xuân tan nat cõi long.

- Không, không phải. Đương nhiên la em đồng ý rồi.

Bị lam cho luống cuống đến ngớ ngẩn, Vũ Thì Tình không nghĩ gì thốt ra.

Thường Nhạc lộ ra điệu cười ta ac một cach chiêu bai, sau đo hai mắt ẩn dấu vô số nhu tình, vượt qua anh đen điện một trăm độ hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của Vũ Thì Tình con đang đầu oc choang vang.

Hưởng thụ một lat sự ôn tồn rồi Thường Nhạc mới lưu luyến rời khỏi đôi môi đỏ mọng kia, rất thân sĩ nhìn Lý Lăng Tiêu đang ngã dưới đất cười hỏi:

- Ai nhỉ, bạn học Lý, may xem, may vưa co ý đồ bất chính với bạn gai của tao? Tao la người trọng đạo lý, nhưng may đã xuc phạm đến cực hạn của tao. Noi xem, tao phải đối pho với may như thế nao?

Thường Nhạc tươi cười vô cùng thuần khiết va thiện lương, con co chut giọng điệu nho nhã lễ độ như những quý tộc Âu Mỹ lam cho mọi người đều giật mình toat mồ hôi lạnh.

Lý Lăng Tiêu đang điên cuồng bỗng có chut lý trí. Gã đột nhiên ý thức được thân phận không tầm thường của người đối diện. Thế nhưng gã cũng không co lý do gì để sợ Thường Nhạc, thực lực của Ngân Câu ở học viện Kiêu Tử cũng không phải bình thường, huống chi con co sat thủ dự bị Hoang Dật Nhiên.

Như vậy co phải bây giờ đã đến luc trở mặt rồi không?

Luc nay những người bang quan đã nhiều hơn, tuy rất nhiều người con không dam đến gần vì e ngại thân phận của hai người, nhưng co một đám người không e ngại gì ma đến gần xem, Thường Nhạc không phải la không co gan giết Lý Lăng Tiêu ngay tại chỗ ma chỉ la trước mắt không cần thiết phải như vậy, chưa cần biết cac vị trưởng bối sẽ giao huấn như thế nao ma chính hắn va những người khac cũng bị rắc rối vì chuyện nay. Về Thường Nhạc hiện tại, kẻ thù của hắn không đơn thuần chỉ la cảnh quan cao cấp Diệp Hoang, co thể co rất nhiều người chỉ đợi hắn phạm sai lầm để kiếm cớ tống hắn vao ngục.

Ngầm giải quyết Lý Lăng Tiêu la chuyện sớm hay muộn, việc Thường Nhạc phải lam bây giờ chẳng qua chỉ la gây ap lực tới cac học sinh khac thôi, lam gã xấu mặt trước bạn be.

Cùng luc đo, Ngân Câu đã nghe được sự việc rồi, đi đến nửa đường lại bị một đam người ngăn cản, đứng đầu la một gã thanh niên cả người ac nghiệt tới cực điểm, bên cạnh con co hai thanh niên anh tuấn mặc vest một đen một trắng, ba người nay chính la Cổ Tư Văn va hắc bạch song sat của gã.

Không đến mười phut, mấy chục người Ngân Câu đã ngã lăn trên mặt đất, Cổ Tư Văn vẫn đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt co chut buồn bực, tư đầu đến cuối gã con chưa hề động thủ, Ngân Câu cùng đam người kia đích thị la không chịu nổi một kích rồi. Sự đối lập như vậy cũng lam Cổ Tư Văn cảm nhận được một chut kích thích, co lẽ hợp tac cùng Thường Nhạc thật sự la lựa chọn sang suốt nhất của gã.

Lý Lăng Tiêu sau khi ý thức được hai vệ sĩ đã bị quản chế cũng lưu manh đứng dậy như điếc không sợ sung quat to một tiếng trong anh mắt kinh ngạc của mọi người:

- Tên họ Thường, co bản lĩnh bây giờ may giết tao đi.

Thường Nhạc cười bí hiểm buông Vũ Thì Tình trong long, hai tay đut trong tui quần chậm rãi hướng phía Lý Lăng Tiêu đi tới.

Nện bước nặng nề không co sat khí kia lam Lý Lăng Tiêu co một loại ảo giac bản thân mình đã đứng bên bờ vực địa ngục, dường như mỗi bước tiếng của Thường Nhạc lại đưa gã đến gần tới Quỷ Môn Quan hơn một bước. Lý Lăng Tiêu rõ rang biết mình đang hối hận, nhớ ra họ Thường Nhạc bất cứ chuyện gì cũng dam lam, nếu hắn đến gần như vậy thì thực sự…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK