truyenfull.vnpare thee to a summer"s day?
Thou art more lovely and more temperate:
Rough winds do shake the darling buds of may,
And summer"s lease hath all too short a date:
Sometime too hot the eye of heaven shines,
And often is his plexionn dimm"s,
And every fair from fair somtime delines,
By chance or nature"s changing course untrimm"d,
But thy eternal summer shall not fade nguồn TruyenFull.vn
Nor lose possession of that fair thou owest,
Nor shall Death brag thou wander"st in his shade,
When in eternal lines to time thou growest:
So long as men can breathe or eyes can see,
So long lives this and this gives life to thee.
…
Tần Uyển theo bản năng rụt cổ lại, ban tay của Thương Nhạc vẫn không ngưng nâng cằm cô. Tư thế nay vô cung mui mẫn, Tần Uyển không dam lui thêm, nếu không rất co thể Thương Nhạc theo bản năng sẽ bổ nhao lên ngươi cô.
Co thể con gai trong trương hợp nay rất mu quang rối rắm không biết nên lam thế nao, luc nay Tần Uyển cũng quên mất đưng dậy để tranh ne, hoặc lơn tiếng trach cư tên học sinh nay. Cô căn bản không nghĩ tơi những cach nay ma chỉ kích động, sợ hãi muốn tranh ne.
Không ngơ thơi điểm Tần Uyển thất kinh, Thương Nhạc cũng không co động tac tiến thêm ma chỉ thanh thục nâng cằm mỹ nữ, anh mắt nhin ngoai cửa sổ, dương như co chut thất thần.
Ban lam việc của Tần Uyển ở tận bên trong, ghế phải dựa vao bên cửa sổ, Thương Nhạc đang đối diện vơi cửa sổ bỗng quay ghế lam một bên gương mặt Tần Uyển hiện lên bên cửa sổ. Ánh nắng thang 9 vẫn con hơi nong chiếu xuyên qua cửa kính phủ một mau vang lên ngươi Tần Uyển, gương mặt xinh đẹp dươi anh nắng kia cang toat lên vẻ cao quy…
Thương Nhạc bỗng nhảy tư trên ghế xuống lam bộ dạng của kỵ sỹ Châu Âu thơi cổ đại quy trươc mặt Tần Uyển, không đợi cô kịp phản ưng liền cầm tay phải cô đưa lên miệng minh hôn lên mu ban tay, trên mặt không những không hạ lưu ma con co phong độ cao quy như những quy tộc thân sĩ Anh Quốc, dung thanh âm trầm thấp vẻ tang thương như một diễn gia ngươi Anh.
- Shall truyenfull.vnpare thee to a summer's day?
- Thou art more lovely and more temperate:
Tân Uyển hoan toan ngạc nhiên, trong đầu cô trống rỗng, đây la một trong 14 bai thơ nổi tiếng nhất của Shakespeare, cũng la bai thơ Tần Uyển thích nhất. Cô đã tưng tưởng tượng một ngay nao đo sẽ co một nam tử tang thương u buồn quy trươc mặt cô, cui đầu, dung tiếng Anh đọc bai thơ nay để tỏ tình vơi mình, rồi sau đo cô sẽ hạnh phuc đồng y…
Ngươi đan ông như vậy, thơ ca như vậy, man tỏ tình như vậy tất cả đều đã xuất hiện rồi, thế nhưng… ngươi nay lại la một học sinh không hề mang lại cho cô cảm giac tốt đẹp, lại con la một thằng nhãi kem cô mấy tuổi, con cai địa điểm tỏ tình nay lại chính la phong lam việc của cô.
Nhưng du thế nao đi nữa, biểu hiện đau thương cung giọng điệu Anh ngữ lưu loat lại ham chưa chân tình đã lam cô rung động mạnh. Nghĩ tơi Tần Uyển co thể được coi la giao viên tiếng Anh kha nhất của học viện, cũng co thể coi la nhân tai tiếng Anh cao cấp trong nươc, đưng trươc mặt nam sinh nay cũng co chut cảm giac hổ thẹn. Tần Uyển hoan toan lâm vao lươi mê, cô không biết phải lam thế nao.
Thương Nhạc không chut hoang mang nửa quy trên mặt đất, anh mắt thâm thuy si ngốc chăm chu nhìn Tần Uyển, khuôn mặt tuấn tu đầy chơ mong giống như một chang thanh niên khổ sở đợi ngươi yêu đap lại tình yêu.
Tuy thoạt nhìn la như vậy nhưng trong long Thương Nhạc cũng đang cươi thầm, co thể coi lần mạo hiểm nay đã thanh công. La một công tử hao hoa kiệt xuất ma noi, Thương Nhạc am hiểu cach đối pho vơi kiểu phụ nữ trưởng thanh cao ngạo nay, cũng biết giả lam ngươi văn hoa trong trương hợp nao hoặc ra vẻ ky quai mơi co hiệu quả. Nếu như bỗng nhiên ngâm thơ đối câu vơi một mỹ nữ thì đung la vô cung thô tục, chỉ lam ngươi ta giận sôi, chỉ cần một chut vao thơi điểm thích hợp thì mơi co chut hiệu quả.
Khuôn ngực không ngưng phập phồng, Tần Uyển bỗng đẩy tay Thương Nhạc, dũng khí nổi lên cố gắng gượng:
- Mới tí tuổi ma đã cậy tai khinh ngươi, co đọc thuộc chut thơ ca tiếng Anh co gì la đặc biệt hơn ngươi? Em co thể dịch nghĩa được không?
Thương Nhạc đưng dậy, dung anh mắt cao ngạo nhìn Tần Uyển cươi noi:
- Cô giao, cô đã hỏi vậy thì rõ la trong long cô đã co đap an đung không?
Tần Uyển hơi giật mình cả giận noi:
- Em đang ở đây noi hươu noi vượn gì?
- Cô đang sợ, cô đang rất kích động đung không?
Hai mắt Thương Nhạc dan chặt vao Tần Uyển, tơi gần ngươi cô, khoảng cach giữa hai ngươi bây giơ chỉ vưa một quyển sach.
- Bởi vì cô lơn hơn em, bởi vì cô la cô giao con em la học sinh, vì cô cho rằng em rất vô dụng, nhưng em lại không giống như cô nghĩ. Cô không thể chấp nhận sự thực nay, cô muốn lưa mình lưa ngươi phải không?
- Em im miệng!
Tần Uyển đưng dậy khỏi ghế tưng bươc lui lại sau, thanh âm thanh thục quyến rũ trở nên co phần cuồng loạn.
Thương Nhạc cũng tưng bươc ap sat đẩy Tần Uyển tơi dựa vao tương không con đương thoai lui, dung anh mắt co một loại nguy hiểm cực độ co thể bung nổ bất cư luc nao nhìn ngươi đẹp, nụ cươI ta khí lại xuất hiện trên mặt:
- Cô giao, cô đã yêu em rồi co phải không?
- Cut ra ngoai, cut ra khỏi phong lam việc của tôi, tôi sẽ gọi ngươi đấy.
Tần Uyển dung sưc đẩy Thương Nhạc, trong long không ngưng rung động, thân hình cao gầy kia của Thương Nhạc không biết dung sưc gì ma lam cô ra sưc đến đâu hắn cũng vẫn đưng vững như nui Thai Sơn.
Thương Nhạc cươi xấu xa noi:
- Cô gọi đi, Tiểu Uyển, cô không nỡ kêu lên, cô thậm chí con không co cach nao đối diện vơi mình thì lấy đâu ra dũng khí đối diện vơi ngươi khac?
Tần Uyển trưng mắt nhìn Thương Nhạc cắn đến bợt môi ma không noi được câu nao.
Cô thậm chí không nhận ra được cach xưng hô của Thương Nhạc vơi cô đã thay đổi tư "cô giao" tiến thêm một bươc thân thiết "Tiểu Uyển".
- Được, vừa nãy cô đã muốn biết bản dịch Han ngữ của bai thơ nay, vậy thì em sẽ cho cô hết hi vọng.
Trong mắt Thương Nhạc thoang chut nghiền ngẫm, một ban tay đặt trên vach tương dươi nach Tần Uyển, tay kia đặt trên tương phía trai tai cô, khống chế ngươi đẹp đứng yên giữa hai tay mình, thai độ thâm tình thổi nhẹ lên mặt Tần Uyển rồi thấp giọng.
- Anh co thể so sanh em vơi mua he nay không?
Em đã đang yêu lại cũng dịu dang hơn.
Trận cuồng phong tan sat nụ hoa thang năm.
Ngay mua he xinh đẹp lại ngắn ngủi như vậy.
Co đôi khi anh mặt trơi lại chiếu rọi qua mãnh liệt.
Lại co luc che đi dung nhan vang kim.
Những điều tốt đẹp co khi lại điêu linh.
Ngẫu nhiên gặp vận mệnh hay khi tự tan pha.
Nhưng sự vĩnh hằng của mua he sẽ không bao giơ biến mất.
Kiều nhan của em cũng sẽ không phai mau.
Tử thần cũng sẽ vì em ma che kín bong ma của mình.
Chỉ cần nhân loại con co thể hô hấp, anh mắt con co thể chăm chu nhìn.
Áng thơ bất hủ này.
Nguyện suốt đơi dâng tặng em.
Bai thơ nay của Shakespeare co gần trăm bản dịch, mỗi bản dịch ra y tư cũng không giống nhau. Nhưng co một điều ma Tần Uyển học vấn uyên thâm co thể khẳng định được bản dịch nay của Thương Nhạc cô chưa tưng nghe được. Tần Uyển trở nên hoảng hốt, tưng câu tưng chữ của Thương Nhạc đều rot thẳng vao tim cô, dương như chính bản dịch nay la điều ma lâu nay cô vẫn luôn mơ ươc.
Bộ ngực ta hư trêu ngươi kia lại cang rung lên mãnh liệt, Tần Uyển vốn say mê nghiên cưu tiếng Anh giơ quên hết ân oan giữa hai ngươi, luc nay tràn đầy to mo giống như một nữ sinh đơn thuần ngẩng đầu nhìn Thương Nhạc thấp giọng hỏi:
- Đây la bản dịch nao? Sao tôi chưa tưng nghe?
Thương Nhạc cươi thân bí dí sat mặt vao Tần Uyển, ngực đã ep lên bầu ngực của ngươi đẹp thì thầm bên tai cô:
- Cô Tiểu Uyển đương nhiên la chưa được nghe rồi, đây chính la em – bạn trai cô vưa mơi bất thần dịch lại, cô co thể gọi đo la "Thương Nhạc bản"…
- Hả?
Tần Uyển khẽ hô một tiếng rồi lại tiếp tục "Ô" một tiếng, nghĩ đi nghĩ lại thấy những lơi nay của Thương Nhạc co lẽ la thật. Thằng nhoc nay đung la giỏi thật, không thể nao ma trươc đây cô chưa tưng xem qua một bản dịch đỉnh như vậy.
Phải đến nửa phut sau Tần Uyển mơi hoan hồn để y thấy tư thế mơ am giữa hai ngươi, lại nghĩ lại câu noi bạn trai gì đo của Thương Nhạc cô kinh hoang ngẩng đầu mặt đỏ bưng tim đập loạn nhịp noi:
- Em vưa noi cai gì? Em la…la bạn..ơ…a..
Chữ "trai" cuối cung con con chưa thốt ra khỏi miệng, Thương Nhạc đã vội vã không nhịn được hôn lên chiếc miệng anh đao nhỏ nhắn của cô.