Arthur Lan vô cùng căm tức, chán ghét Thường Nhạc. Thậm chí chỉ muốn làm thịt tên này. Nhưng mà chuyện của Quang Minh lại có quan hệ với cả gia tộc Ma Cà Rồng. Chính mình căn bản không biết quyết định thế nào.
Vì thế Arthur Lan mang theo Quang Minh cùng về nước Anh.
Thường Nhạc lúc này đang nằm lặng yên trên ghế.
Ánh mặt trời quyến rũ chiếu rọi trên cơ thể, có cảm giác lười biếng. Thường Nhạc có chút xúc động, cùng với sự ngày càng lớn mạnh của thuộc hạ, cơ hội động tay của hắn sau này sẽ ngày càng ít đi.
Khi tiếp xúc với khuôn mặt người chết kia, Thường Nhạc không để ý nhíu chặt đầu mày lại.
- Thường Nhạc, phái bộ hạ của mình ra đi!
Thiên Hoàng vẫn luôn chờ mong ngày hôm nay, nhìn thấy Sakura nhứ chú chim nhỏ nép vào bên người Thường Nhạc, lão ta dường như nổi điên lên.
Chính mình đã vất vả nuôi lớn con gái, thời gian còn chưa đủ liền bị Thường Nhạc đem đi mất, quả thực như bị tát vào mặt.
Đứng bên cạnh Thiên Hoàng là 20 người thanh niên trẻ, bọn họ toàn thân trên dưới lộ ra một khí chất thần bí. Dễ nhận thấy bọn họ đều là cao thủ dị năng của tổ Sakura.
Ngoài ra, Koinu, Bộ trưởng bộ tài chính Ichiro, Thủ tướng Tamuzuookami..vv..v một vài nhân vật cấp cao quan trọng đều ngồi bên cạnh.
Bọn họ chỉ thuộc những người đứng xem.
Cũng giống như người duy trì trò chơi.
Đương nhiên, Thường Nhạc quan tâm nhất chính là Yamamoto Surota. Thời gian dài như vậy không gặp, tên nhóc này càng xinh đẹp, dường như có liên quan rất lớn đến phần bị cắt phía dưới. Ngồi bên cạnh Yamamoto Surota là một thanh niên trẻ thần sắc cực kỳ thản nhiên.
Dựa vào trực giác, đối phương có sở trường về phương diện tâm kế.
Thủ tướng nhật bản Taimuzuookami, ông đang nắm giữ trong tay đội Onani Nhật Bản, có thể xem như đối kháng với Thiên Hoàng, thậm chí vượt qua sự tồn tại của Thiên Hoàng.
Ngoài ra, những nhân vật rải rác kia, Thường Nhạc vốn không quan tâm.
Bên cạnh Thiên Hoàng có một cái bóng màu đen, bóng đen đó ẩn mình trong một chiếc áo choàng gió. Thường Nhạc rất nhanh chóng liên hệ tới lực lượng hắc ám ở trong đại điện kia. Đương nhiên, dựa vào giao ước lần này, hẳn là do Koinu giải quyết.
- Mẹ, sao vẫn chưa bắt đầu?
Khi mọi người đang chờ đợi cuộc tỉ thí bắt đầu. Một giọng nói rất thô tục nhưng lại vô cùng hấp dẫn đột ngột vang lên.
Được tiếp xúc với gương mặt xinh đẹp, tinh tế của Tiểu Bảo trong mắt Thiên Hoàng, Tamuzuookami dường như đồng thời phát ra tia hào quang xxx.
Trong lòng Thường Nhạc lại đang âm thầm cười lạnh. - Có một số thứ có thể nhìn, không thể sờ. Nếu không một khi đã nhen lên núi lửa, ngay cả xương cốt đều sẽ không thừa lại.
Đương nhiên, Tiểu Bảo cũng không để ý đến điểm này.
Lúc này, tâm tình cô không vui vẻ lắm vì người Thiên Hoàng đem đến quá ít, chỉ có 20 người. Một người 1 triệu, tất cả mới có 20 triệu.
Nếu Thiên Hoàng mang hai mươi nghìn người đến, hoặc là hai nghìn người tới. Tiểu Bảo nhất định sẽ vui vẻ kêu lên.
Mang 20 người đến còn chưa tính, còn cố tình đứng đó so bì, xem ra rất lợi hại.
- Trận đấu bắt đầu.
Khi Tiểu Bảo đang buồn bực, trận đấu rốt cuộc tuyên bố bắt đầu.
Hai mươi thành viên của tổ Sakura đi đến vị trí trung tâm của sân thi đấu.
Tiểu Bảo lại chỉ huy bộ hạ ở bốn phía kết thành trận vòng tròn
- Nhớ kỹ cho tôi, các anh chỉ có thể từ từ phòng ngự, không được phép phản kháng. Nếu các anh làm tổn thương thịt gà của tôi, tôi sẽ trừ vào lương của các anh, hiểu chưa hả? Tiểu Bảo quơ quơ ngón tay nhỏ bé, ra sức kêu gào.
- Vây thành một trận, không được đánh trả? Trên ót thành viên tổ Sakura toát ra một dấu chấm hỏi to đùng. Nếu biết bọn họ là những cao thủ dị năng, mọi sự tấn công đều làm cho người khác khó lòng phòng bị, đừng nói là vây lại, cho dù bọn họ tập trung lại một chỗ đều không thể chịu được sự tấn công của các thành viên tổ Sakura.
- Vâng! Tất cả đội viên của đội phòng ngự lại đồng thanh đáp ứng. Một người 1 triệu, đây là công chúa nhiều lần nhắn nhủ. Thân thể không phải lo, quan trọng là kiếm được bao tiền.
Nhìn bọn họ quả nhiên một người nắm tay một người vây thành một vòng tròn, các thành viên tổ Sakura đồng thời choáng váng.
- Chẳng nhẽ bọn họ muốn tự sát?
- Giết!
Một tên trong tổ Sakura khẽ vung tay,
- Phịch!
Thân thể Đại Hán không nhúc nhích tí gì, giống như không có việc gì.
Đổ mồ hôi!
Nhìn thấy kết quả kinh người như thế, đám người Thiên Hoàng gần như đồng thời sửng sốt đứng lên.
Thường Nhạc cũng không có nhiều phản ứng, chình mình lần trước ở dưới biển dùng toàn lực để tấn công Hải Văn, kết quả cũng chỉ lùi lại nửa bước mà thôi huống hồ là những con tôm tép này.
- Tôi không tin!
Một trong thiếu nữ tổ Sakura, thân thể cô xoay tròn 360 độ, nhanh như chớp tấn công một tên khác.
- Phanh ---- Phanh ---
Những tiếng va chạm chói tai không ngừng vang lên, nhưng tên Đại Hán kia không hề chớp mắt, thân thể chỉ hơi đung đưa.
Khi người thiếu nữ kia chạm đất, vẻ mặt đầy kinh hãi, tên Đại Hán kia lại cười lên, nói. - Mát xa thật thoải mái a!
Thường Nhạc híp nửa con mắt, hắn chú ý tới sự ăn ý giữa các thành viên đội phòng ngự. Khi người thiếu nữ tấn công, những người khác dường như đồng thời đem sức mạnh dồn lên người tên Đại Hán kia. Nhìn thì rất nhanh nhưng lại không che dấu nổi khỏi mắt hắn.
Bóng đen bên người Thiên Hoàng hơi cúi người xuống, ở bên tai Thiên Hoàng nói thầm.
Tinh thần Thường Nhạc khẽ động, hiển nhiên, đối phương cũng nhìn ra sơ hở của đội phòng ngự.
Trên mặt Thiên Hoàng lộ ra một nụ cười lạnh, nói. - Mỗi người các ngươi tự chọn lấy một đối thủ, tốc độ tấn công cao nhất cho ta!
Những thành viên nhóm anh đào nghe thấy mênh lệnh của Thiên Hoàng, thân thể đồng thời xông lên.
Trước mắt, những thân ảnh không ngừng tấn công, tiếng đánh, tiếng la hét v..vv. hoàn toàn hợp nhất vào với nhau.
Hai mươi người vẫn lẳng lặng đứng yên tại chỗ, trong bọn họ có người thân thể đang run lên, nhưng cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Những thành viên tổ Sakura lại mệt đến thở hồng hộc.
Trên mặt bọn họ đầy ngạc nhiên và không tin.
Nhưng trước mặt đã trở thành một sự kiện xxxxx, không thể thay đổi.
- Thiên Hoàng Vạn Tuế.
Một thành viên trong tổ Sakura bỗng nhiên gào lên một tiếng, sau đó không ngờ dùng thanh kiếm Ninja mổ bụng tử tự.
- Con đĩ mẹ nó chứ!
Nhìn thấy chết mất một người, Tiểu Bảo suýt nữa khóc lên.
Thành viên đội phòng ngự có thể không đánh trả nhưng không thể khống chế người khác tự sát.
Nhưng nếu như bọn họ toàn bộ tự sát hết, thì chính mình còn lấy được cái cứt tiền a. Chết một tên thì bớt đi một triệu a. Tiểu Bảo không quan tâm nhiều nữa, thoáng chớp cô thu nhỏ cơ thể lại, thành viên tiếp theo của tổ Sakura chuẩn bị tự tử liền bị Tiểu Bảo một cước đá cho hôn mê bất tỉnh.
Tiểu Bảo đang âm thầm cầu khẩn cho hắn không bị thương, cho dù bị thương cũng muốn Thường Nhạc trả một nửa giá.
Các thành viên của đội phòng ngự lúc này tỉnh ngộ. Dáng người bọn họ khá to lớn, trực tiệp nhào tới. Ôm lấy những thành viên tổ Sakura kia, làm cho bọn họ không thể dãy dụa, không thể tự sát.
- Diều hâu bắt gà con!
Nhìn cảnh tưởng quỷ dị trước mắt, Thiên Hoàng lau mồ hôi trên ót, nhưng tên kia vẫn là con người sao?
Các thành viên tổ Sakura được chọn lựa cẩn thận tỉ mỉ từ những cao thủ dị năng, chính mình bình thường cũng dùng những thứ tốt nhất để bồi dưỡng. Trong giờ phút mấu chốt, không ngờ lại biến thành những con cừu nhỏ, điều này làm cho Thiên Hoàng có một cảm giác kích động đến phát điên.
Bóng đen bên người bắt đầu hành động, động tác rất nhanh, rất quỷ dị.
Cái bóng vừa di chuyển, Koinu liền vung tay, một lượng lớn các cao thủ hội Hắc Long lao tới bao vây.
- Ha ha, đều là đến tìm cái chết!
Trên miệng cái bóng kia phát ra tiếng cười đắc ý, ánh sáng mặt trời ở bốn phía dường như bị cái gì đó che lại, bầu trời lập tức đen lại.
- A!!!
Một gã cao thủ hội Hắc Long bỗng nhiên che cổ, đau đớn kêu lên, lăn lộn trên mặt đất.
- A!
Tên cao thủ này vừa kêu lên, một tên khác thân hình như diều đứt dây, nặng nề ngã xuống đất?
- Thiên Hoàng, ông đã vi pham quy tắc trận đấu!
Tamuzuookami đứng lên, thật sâu nhìn vào ghế của mình, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý liếc nhìn Thiên Hoàng, lạnh lùng nói.
Trong ánh măt của Thiên Hoàng bạo phát ra ánh nhìn đẫm máu, nói. - Phàm là kẻ đối nghịch với ta, đều phải chết, phải chết!
- Hừ!
Thân là trọng tài, một bên vi phạm quy tắc, không khá gì tạt một bạt tai vào mặt trọng tài. Tamuzuookami đứng lên trực tiếp đi ra ngoài, anh em nhà Yamamoto cũng lần lượt đi ra ngoài. Mấy người này đi rồi, những người khác cũng lẻ tẻ theo đi ra ngoài.
Nhìn những cao thủ hội Hắc Long không ngừng ngã xuống đất, trên mặt Thiên Hoàng lộ ra nụ cười tà ác. Không ai có thể tổ chức được bóng đen hắc ám của mình, Sakura phải trở về bên mình. Đứa con gái này cũng phải thuộc về mình, người khác đều phải chết.
Chính mình im lặng quá lâu, bọn họ dường như quên mất ai mới là chủ của đất nước này. Thiên Hoàng là sự tồn tại tối cao nhất.
Nhìn những tên bộ hạ một tên nối tiếp một tên ngã xuống, Koinu vội đứng bật dậy, nhìn sang Thường Nhạc.
Hi vọng Thường Nhạc có thể ra tay giúp đỡ.
Những cao thủ như Xử Nữluôn ở bên cạnh Thường Nhạc đều không có.
Mà con người Thường Nhạc dường như sáp nhập vào trong góc độ thưởng thức, thỉnh thoảng lại vỗ tay tán thưởng…
Sắc mặt Koinu liên tục biến đổi, gã hiểu rõ Thường Nhạc làm thế này, chính là không sai. Chính mình đã đồng ý chống lại kẻ thù bên ngoài tổ Sakura, nhưng không nghĩ tới bóng đen hắc ám lại biến thái như vậy.
- Liều mạng!
Sắc mặt Koinu âm trầm, bỗng nhiên đi vào phía trong đại sảnh.
Nhìn bóng lưng dần biến mất của Koinu, trên mặt Thường Nhạc nở nụ cười cân nhắc.
Đường đường là hội Hắc Long có thể giằng co lâu như vậy với nhóm Sơn Khẩu, khẳng định là có chỗ nào đó không bình thường.
Nếu không, chỉ dựa vào những cao thủ bình thường trước mắt, hội Hắc Long sớm đã bị tiêu diệt.
Nhưng vũ khí thật sự của hội Hắc Long rốt cuộc là cái gì chứ.
Lẽ nào cũng như hướng của tổ Sơn Khẩu, lời của lão bất tử Yamamoto 56 kia, hội Hắc Long cũng có một lão gì đó còn sống sao? Nếu như thật sự như vậy, trò chơi sẽ phát triển theo phương diện lớn.
Tiểu Bảo căn bản không chú ý sự biến hóa xung quanh, đối với cô mà nói, hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất chính là kiếm tiền. Ngoài tiền ra, những thứ khác đều đặt xuống vị trí thứ hai.
Trận thức phòng ngừa tuyệt đối sớm đã không còn, bọn tiểu đệ cũng đang bắt thịt gà, bắt được một tên đều sẽ có thưởng nha.
Thường Nhạc mỉm cười, có được những bộ hạ thân thủ phòng ngự tuyệt đối này, lão đại sao mà không vui cho được?
Hơn nữa nhìn thấy một thành viên tổ Sakura dùng dao chém lên người Hải Văn.
Đồng chí Hải Văn của chúng ta lại chỉ đau lòng nhìn quần áo của mình bị phá hỏng.