Mục lục
Thiếu Gia Phong Lưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giao viên xinh đẹp trên giảng đương kia ươc chừng tầm 24~25 tuổi anh mắt nghiêm khắc nhìn Thường Nhạc, ngoại trừ gương mặt xinh đẹp mê người va dang ngươi dong dỏng kia thì thứ đập vao mắt người ta nhất chính la bộ ngực tiếu ngạo giang hồ kia rồi. Ngực lớn đã đanh la một chuyện, nhưng hận nhất la cô nang lại co vong eo qua nhỏ lam ngươi ta nghi ngại thân hình cô liệu co thể chịu đựng được sưc nặng như vậy, chỉ sợ hơi cui đầu chut sẽ mất cân bằng ma te ngã.

Thân phận của cô gai nay không cần noi cũng biết, diện mạo xinh đẹp cung vong ngực 37E kia đã ban đưng cô, không con nghi ngơ gì nữa, cô ta chính la Tần Uyển – đệ nhất mỹ nữ giao viên học viện Kiêu Tử, một trong tam đại ngực lớn của học viện.

Đại tỷ, duyên phận!

Trai tim vẫn con đang mơ mang của Thường Nhạc khẽ reo vang, không thể không noi đây chính là duyên phận, không ngờ giao viên xinh đẹp nay cũng dạy tiấng Anh lớp 10 - 4, sơm biết vậy đã chăm chỉ đến lơp rồi. Chỉ mông lung liếc mắt một cái, Thường Nhạc đã thề phải biến Tần Uyển thanh đồ sưu tầm của mình.

Bình thường phụ nữ co bộ ngực qua lớn thường sẽ rủ xuống, nếu không rủ xuống cũng kho co thể phat ra sức hấp dẫn cần co, ngược lại con co chut đập vao mắt, co chut ghê ghê. Nhưng Tần Uyển thì khac, đối vơi bộ ngực cao ngất như vậy nhìn lại co vẻ cao quy ngạo mạn, con co một sức hấp dẫn chỉ co ở những ngươi phụ nữ trưởng thanh, lại thêm dang vẻ cao cao thanh thoat kia, liếc mắt nhìn đã lam người ta ăn không tiêu rồi.

Điều lam Thường Nhạc hai long nhất la phẩm vị của cô, nhìn tư bên cạnh, chiếc ao lot màu đen nâng đỡ bộ ngực cang trở nên mê đắm long người, cai gọi la yểu điệu thục nữ chính la để chỉ Tần Uyển.

Trang phục được cắt may hoan hảo ôm lấy những đường net hoan mỹ được trơi ưu đãi của Tần Uyển lam ngươi ta giận sôi từng bắp thịt. Gần như co thể dung "Nụ hoa chơm nở" "Ngạo mạn quần hung" "Hô chi dục xuất" "Đột vi nhi xuất" để hình dung, thực sự kho lam cho ngươi ta không mơ mang liên tưởng. Nhãn hiệu được khoac trên ngươi nang la thiết kế của nha thiết kế ngươi Ý, ba la stylish kiệt xuất nhất ở Paris những thập niên 30, nổi danh nhơ phương phap quấn vải lên người người mẫu rồi trực tiếp cắt khâu, phong thiết kế của ba luc bấy giờ la một trong năm phong thiết kế cao cấp nhất Paris, cũng la nơi văn hoa nhất Paris. Sang lập từ đầu năm 1998 tư đo luôn la doanh nghiệp gia tộc, ngoại trư những trang phục cao cấp được đặt lam con phat triển cả trang phục may sẵn, nươc hoa, mỹ phẩm va đồ da.

Đồng thời, trang phục nữ giơi con chu trọng đến phần eo va sự duyên dang của vạt ao, loại thiết kế nữ tính tao nhã như vậy vẫn duy trì đến nay, thiết kế nay đã lam nổi bật vong eo nhỏ nhắn của Tần Uyển, hơn nữa mau đen mơ am dươi lơp vay thon dai ôm lấy cặp đui trắng nõn cung một đương xẻ dai thật sự la muốn lam ngươi ta phạm tội.

Một ban tay ra sức xoa nắn trên đui Lâm Quai Quai, Thường Nhạc hít sâu một hơi, bất kể la tương mạo, dang ngươi hay khí chất nội ham, Tần Uyển trươc mặt chính la thục nữ ma hắn luôn tha thiết mơ ươc. Trong cuộc đời hắn vốn dĩ Thạch Tan Y chính la đối tượng theo đuổi hang đầu của hắn, nhưng vì một số nguyên nhân ma đến nay vẫn không thể như nguyện, Tần Uyển lại bỗng nhiên xuất hiện vao luc nay đung la để bu đắp cho tất cả những tiếc nuối của hắn, cho nên hắn nhất định sẽ không tư bỏ cơ hội lần nay.

- Mơi em đưng dậy trả lơi câu hỏi.

Thanh âm quyến rũ của Tần Uyển cất lên lam ngươi ta phải nghiêm tuc, thận trọng.

Thương Nhạc nể nang đưng dậy dụi mắt hỏi:

- Pardon?

Tần Uyển vốn luôn nghiên cưu giao an cẩn thận kỹ cang dở khoc dở cươi khi nhìn nam sinh nay đi học huyt sao, chính cô cũng quên mất câu vưa hỏi liền thuận miệng hỏi:

- What your name?

- Thường Nhạc.

Tần Uyển hơi giật mình, cũng la lần đầu nhìn thấy nam sinh tuấn tu nay, không ngơ hắn lại chính la học sinh mơi Thường Nhạc gần đây đang gây song gio ở học viện… sư sinh của học viện Kiêu Tử đều biết Tần Uyển ghet nhất loại ngươi không học vấn không nghề nghiệp ăn chơi trac tang, cô cũng không cui đầu trươc bất ky thế lực nao, rất co uy tín ở trong trường.

Những suy nghĩ trong long lam Tần Uyển không co cach nao nhìn Thường Nhạc co thiện cảm, cô thuận miệng hỏi:

- Where are you from?

Thường Nhạc chu y tơi vẻ mặt Tần Uyển, trong long cảm thấy rất kích thích hơi nhươn may chuẩn bị khiêu khích cô giao xinh đẹp kia liền bỏ qua khẩu ngữ tiếng Anh lưu loat ma dung giọng tiếng Anh xen khẩu ngữ vung Đông Bắc trả lơi:

- I"m from Kao Shan Dun in China.

Toan bộ phong học lặng ngắt như tơ trong vai giây đồng hồ mọi ngươi mơi kịp phản ưng lại bật cươi thanh tiếng.

Tần Uyển sắc mặt biến chuyển vừa giận vừa tưc nhưng vì phải lam gương cho ngươi khac cô không thể lợi dụng công việc để trả thu ca nhân. Để đề phong Thường Nhạc tiếp tục dung giọng Anh Đông Bắc để tiếp tục càn quấy, cô cũng đề phong không dam dung tiếng Anh để hỏi tiếp. Khôi phục lại bộ dạng phong phạm thục nữ, Tần Uyển dung giọng trao phung noi:

- Thường Nhạc, vưa rồi tất cả bạn học đều đang chuyên tâm nghe giảng, chỉ mình em ngủ, con không kiêng nể gì phat ra tiếng ồn, chẳng lẽ em không thấy buồn sao?

- Cô giao, noi thật, ngay tư đầu cũng co chut buồn, con cảm thấy cô độc, mọi ngươi đều tỉnh mình em ngủ cũng giống như hơi thoat ly quần chung…

Thường Nhạc cươi cươi tự mình diễn tro, lam bộ noi:

- Nhưng sau đo em lại nghĩ Đảng va nhân dân luôn ở bên mình, Tổ quốc mãi ở trong tim mình nên em không cô độc nữa, thế nên trong mơ cũng mơ thấy cô Tần đang giao huấn, điều nay lam em không cảm thấy buồn nữa ma trai lại con cảm thấy rất hạnh phuc, rất thu vị.

Lơi noi nay của hắn lam cả lơp cươi vang, mọi ngươi đều cảm thấy Thương Nhạc ngoai vẻ hống hach con co chut khôi hai.

Sắc mặt Tần Uyển lại thay đổi, nhất thơi không tìm được lơi nao để phản bac.

Cai gọi la thưa thắng xông lên Thương Nhạc hiểu rất rõ, không để cho Tần Uyển co cơ hội phản bac, Thương Nhạc lại chủ động xuất kích, lam bộ hỏi han rất thuần phac:

- Thực ra học sinh cũng co nhiều nghi hoặc, cũng giống như con vật trong trang trại, không biết mình mơ thấy bươm hay bươm mơ thấy mình. Em cảm thấy rất ky lạ, vì sao mỗi lần nằm mơ đều thấy cô Tần ân cần dạy bảo ma ngay cả vưa rồi cũng không phải ngoại lệ. Xin hỏi cô Tần lam thế nao ma lại lam được như vậy?

- Tôi?

Tần Uyển giật mình, những học sinh khac đều che miệng cươi thầm.

- Đung vậy.

Thương Nhạc sắc mặt sung bai nhìn Tần Uyển tiếp tục dầy mặt hỏi:

- Vì sao em nằm mơ không mơ thấy những giao viên khac dậy dỗ ma cư mơ thấy cô Tân. Em nghĩ chắc la co nguyên nhân nhất định, xin hỏi cô Tần co bí quyết gì vậy? Vì nguyên nhân gì ma khiến nhân cach của cô co được ma lực lơn như vậy, đến nỗi một học sinh đần độn như em cũng bị ảnh hưởng đến vậy?

Cac học sinh trong lơp vưa muốn cươi liền nhìn thấy sắc mặt Tần Uyển co phân tai nhợt nên lại nhịn xuống. Mọi ngươi đều vui sương khi ngươi gặp họa. Lòng suy nghĩ, tên Thương Nhạc nay cũng thật đung la, lần đầu tiên học lơp của cô Tần ma con luôn mồm ba hoa nhơ lại lơi cô ân cần dậy bảo đung la nham hiểm. Phải biết la cô Tần đang được rất nhiều học sinh nghịch ngợm gọi la "Thiết huyết hắc quả phụ", la một giao viên lam ngươi khac phải đau đầu, mọi ngươi đều phỏng đoan cô sẽ đối pho vơi Thương Nhạc như thế nao.

Trên giảng đương Tần Uyển trầm mặc một lat, sắc mặt rất nhanh trở lại bình thương, bộ ngực ưc hiếp mê ngươi cũng dưng nhảy lên kịch liệt, thản nhiên cươi noi:

- Tôi cũng không biết tại sao lại xuất hiện trong giấc mơ của em, đây la một câu hỏi kho trả lơi. Đương nhiên không phải mỗi một câu hỏi đều co đap an, hơn nha tư tưởng vĩ đại Engels đã tưng noi vấn đề một ngươi ngốc nghếch đưa ra thì đến mươi ngươi thông minh cũng không thể trả lơi được.

Pham la ngươi đều nghe được la cô Tần đang mắng moc Thương Nhạc, những học sinh trong phong cang không dam cươi, sợ đắc tội tên tiểu sat tinh kia.

Nhưng không ngơ Thương Nhạc lại không hề phản ưng gì ma lại tươi cươi ta mị như co chiêu bai gì, ho khan một tiếng ưỡn ngươi nghiêm mặt hỏi:

- Cô giao, cô cho rằng những học sinh đang ngồi đều thông minh sao?

Tần Uyển hơi nao nao, tận quản trực giac của cô cảm thấy lơi noi nay của Thương Nhạc co thâm y khac, rất co thể la bẫy mình, nang cũng không co dũng khí đắc tội tất cả học sinh ma tự nhiên cươi noi:

- Đương nhiên, cac bạn đều la một thế hệ thông minh. Tương lai cac bạn bươc vao xã hội rất nhiều ngươi sẽ trở thanh trụ cột của quốc gia.

- Em biết rồi.

Thương Nhạc bộ dạng như hiểu ra được điều gì đo, trong anh mắt nghi hoặc của mọi ngươi hắn tiếp tục chậm rãi noi:

- Mãi tận bây giơ em mơi hiểu trong trương co tin đồn la đề thi tiếng Anh của cô Tần ra rất nhiều học sinh đều không thể giải được, lơi noi của Engels quả la co ly, em còn nghi ông ta con la một nha tiên tri vĩ đại nữa.

Thương Nhạc con chưa noi hết phong học đã nổ tung, co mấy tên lơn gan không ngơ vỗ tay cổ vũ, rất nhiều ngươi luc nay cũng không thể nhịn được cươi, cũng co một vai ngươi anh mắt len len nhìn Thương Nhạc, bỗng phat hiện ra ở tên sat tinh nay ngoai tính khôi hai ra vẫn con lộ ra một net thông minh, một chut trí tuệ… Lơi noi của Thương Nhạc rất rõ rang, theo ly luận của Engels, nếu như nhiều học sinh đều không giải được đề bai kia thì chỉ chưng minh Tần Uyển la đồ ngốc…

Trên giảng đương Tần Uyển tay nắm chặt viên phấn, bộ ngực không ngưng phập phồng. Thai độ của Tần Uyển khiến Thương Nhạc rất sợ hãi, nếu Tần Uyển biết đạn chỉ thần công thì Thương Nhạc kia rất co thể đã phơi thây tại chỗ rồi.

Tiếc la Tân Uyển lại không biết đạn chỉ thần công, cô chỉ đanh lạnh lung noi:

- Sitdown, please!

Thương Nhạc diễu võ dương oai ngồi xuống, net mặt đắc chí thầm nghĩ hiệp đầu tiên giao đấu vậy la đã thắng rồi, tuy nhiên vị giao viên xinh đẹp kia sẽ cang ghet mình hơn ma thôi. Không sao cả, đỉnh cao của căm hận chính la tình yêu.

Tần Uyển lần đầu tiên co cảm giac thất bại, lại bị một tên tiểu nam sinh mươi sau tuổi dung một luận điệu ky quai đến nỗi a khẩu không thể bac bỏ, cô chỉ co thể tiếp tục giảng bai để che giấu sự xấu hổ, thậm chí trong long con mong mau chong hết giờ. Không biết tại sao cô bỗng phat hiện mình co chut e ngại Thương Nhạc, cô mơ hồ co một loại trực giac, bất kể chính mình co giỏi hung biện đến cỡ nao cũng sẽ không phải la đối thủ của Thương Nhạc.

Lâm Quai Quai ngây ngẩn nhìn Thương Nhạc, không thể nghi ngơ, hắn lại vưa đem lại cho cô niềm vui bất ngơ, lam cho cô không biết phải theo ai. Thương Nhạc lại con nheo bắp đui của cô net mặt ky quai như muốn hỏi "Anh co phải rất la cool không?", thậm chí con cố tình lam cho ban ghế kêu kẽo kẹt, quấy rối trật tự lơp học.

Tất cả mọi ngươi bao gồm cả Lâm Quai Quai đều không biết Thương Nhạc rốt cuộc đang lam tro gì. Thực ra mục đích của hắn rất đơn giản, chỉ co y định cố y quấy rối, trong long hắn rất mong Tần Uyển sẽ noi một câu "Mơi bạn Thương Nhạc đến phong lam việc của tôi sau khi tan học" như vậy thì gian kế của hăn coi như đã được thực hiện rồi.

Bắt đắc dĩ chính la Tân Uyển chỉ liếc nhìn hắn chư không hề co động thai gì.

- One sờ sờ a…

- Two sờ sờ nha…

Thương Nhạc rất tưc giận, hậu quả rất nghiêm trọng, tự mình hat lên một điệu "Thập bat mạc" bằng cả tiếng Anh lẫn tiếng Trung khuc, đây cũng coi la độc chiêu của hắn… Xuất thân tư nha quyền quy nhưng không hề thấy Thương Nhạc cao nhã, hắn luôn cho rằng phong nhã va thô tục co những thơi điểm ky thực rất kho phân biệt, cảnh giơi cao chân chính nhất chính la sang hen cung hưởng.

- Can quấy!

Lần nay Tần Uyển rốt cuộc nổi cơn thịnh nộ, hung hăng nem viên phấn viết trong tay lạnh lung noi:

- Thương Nhạc, ra đưng ngoai phong học.

Giống như cầu được ươc thấy Thương Nhạc vội vội vang vang bươc ra khỏi phong học. Hanh lang học viện Kiêu Tử rất rộng rãi, cach một đoạn lại đặt một chậu cảnh, Thương Nhạc như không co việc gì ngồi trên lan can lầu hai, hai chân buông thõng lơ lửng không ai bên cạnh, chậm rãi châm một điếu thuốc, thích thu hít một hơi. Trong man khoi Thương Nhạc như quên hết thảy mọi chuyện không vui, hoan toan đắm chìm trong thế giơi của mình. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Mọi ngươi đều noi thơi điểm một ngươi con trai ngồi hut thuốc một mình co thể nhìn thấy một mặt ma họ giấu không cho ngươi khac biết. Lâm Quai Quai hiện không con tâm trí để học, đôi mắt ngập nươc hương qua cửa sổ nhìn Thương Nhạc bỗng nhiên cảm thấy đau long, lần đầu tiên cô thấy bong dang Thương Nhạc cô đơn như vậy, nhơ tơi câu chuyện Huyết Hổ thêu dệt cô lại cang đau long.

Tần Uyển cũng không biết chính mình rốt cuộc bị lam sao, tơi vai lần không khống chế nổi chính mình, đôi mắt đẹp liếc nhìn Thương Nhạc ở ngoai cửa sổ. Điều cô nhìn thấy không giống Lâm Quai Quai nhưng cô vẫn cảm thấy rất kinh ngạc. Tên thiếu niên kia nhìn sau lưng không ngờ lại cô đơn như vậy. Nhìn từ bục giảng co thể thấy được net mặt nhìn nghiêng của Thương Nhạc, Tần Uyển nhận ra nam sinh nay co một net tang thương hoan toan không tương xưng vơi tuổi thực của hắn… ma net tang thương nay đang lẽ chỉ nên co ở bạch mã hoang tử trong mộng của cô, vậy ma net đo lại xuất hiện ở kẻ nam sinh gây rối ma cô căm ghet nay. Giống hệt như thư quy bau nhất trên đơi được đeo trên đâu lợn, đây đung la sự việc lam nhân thần đều phẫn nộ.

Tiếng chuông tan học quy gia vang lên, tất cả mọi ngươi thở phao nhẹ nhõm, mui thuốc sung trong tiết học nay thực qua nồng rồi. Bất kể la cô giao giảng bai hay la học sinh đều không yên long, đây xem như la một sự việc đang ghi nhơ của học viện Kiêu Tử.

Thương Nhạc he ra nụ cươi hai long, vì đo la luc Tần Uyển đi tơi trươc mặt hắn.

Như hắn mong muốn, Tần Uyển rốt cuộc mở miệng noi ra một câu ma hắn tha thiết mong đợi:

- Thương Nhạc, đi theo tôi tơi văn phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK