-Ài, thành Liễu Hồ lớn như vậy, vốn sinh tồn đã khó… -… -… Trong lòng thấy sầu não, trong núi chợt có chim tước khẽ kêu, Hồ Oánh chợt nghiêng đầu. Thân là Thanh Hồ, đương nhiên nàng có một số biện pháp tìm hiểu tin tức, lúc này nhịn không được mà mặt lộ ra sự kích động. -Vậy mà thực sự như hắn nói… Đám hồ ly xung quanh cũng giật mình một cái, bỗng nhiên đều vui mừng kêu lên, thậm chí có người còn ôm nhau khóc. "Phương nhị công tử, quả nhiên, quả nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.