Phương Thốn quay đầu nhìn hắn, cười nói: -Thật ra có thể không nói, ta không để ý vấn đề này! Vũ Thanh Ly yên lặng một lúc, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cười nói: -Nói cũng không sao, thật ra người này nên được xem như ân nhân của ta, bởi vì bất kể ta hay tỷ tỷ ta đều tính là do hắn nuôi lớn, dựa vào bối phận, ta nên gọi hắn một tiếng thúc phụ! Phương Thốn nghe vậy lại hơi ngạc nhiên. Sau đó Vũ Thanh Ly cười tươi, nói: -Tất nhiên, hiện tại nên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.