Thạch đạo nhân gật đầu, trên mặt dường như hơi mỉm cười: “Lời của tiểu hữu chớ có quên!” Phương Thốn nhẹ nhàng đặt đạo thư trước mặt ông ta, lùi về sau một bước, vái chào cười nói: “Tiền bối yên tâm!” Trong tiếng cười lớn, hắn quay người đi ra bên ngoài. "Soạt” một tiếng, đẩy cửa trảm thi quan ra, Phương Thốn muốn cưỡi mây, rời đi phóng khoáng, nhưng hắn lại ngây ra. Trầm ngâm một chút, hắn lại trở về, nói: “Đạo trưởng, bây giờ chúng ta đang ở đâu?” Ở phía sau hắn có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.