Phương Thốn nhẹ giọng nói: “Chắc hẳn lúc này lão tiên sinh vẫn đang cảm thấy mình vô cùng oan uổng, vô cùng tổn thương đi, cảm giác người khác đều đang hãm hại ngươi, cảm giác người khác đều là những tên ác độc không có chuyện ác nào không làm, chỉ có mình lão tiên sinh ngươi đây mới là người tốt bị oan hả?” Phạm lão tiên sinh liếc đôi mắt đầy màu đỏ kia nhìn hắn. “Ngươi muốn nghĩ như thế nào thì tùy ngươi!” Phương Thốn nhẹ giọng nói: “Con người ta chỉ muốn nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.