Hạc Chân Chương nghe vậy, miệng khẽ nhếch lên, sau đó không cách nào khác mà nhắm mắt lại. Sự khác biệt giữa người với người thật sự quá ghê gớm rồi… Bản thân Phương Thốn cũng có ít nhiều sự ngoài ý muốn, sau đó cúi lạy một cái, nói: -Làm phiền tiên sinh rồi… Khúc lão tiên sinh im lặng, phất phất tay, ý bảo Phương Thốn không cần phải nhiều lời, chỉ hỏi: -Khi nào luyện? Phương Thốn suy nghĩ một chút, nói: -Vào mấy ngày này luôn! -Ồ… Khúc lão tiên sinh đồng ý, rất nhanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.