Ở giữa, người ngồi ở đầu hàng ghế chính là chưởng lệnh của quận Thanh Giang cùng với vài vị thần tướng, bọn họ đều có cùng một vẻ mặt khó xử, từng người một đều trông mất tinh thần giống như hoàn toàn bị người khác ép buộc ngồi ở nơi này và ước gì có thể rời khỏi đây ngay lập tức… Bọn họ cũng không còn cách nào khác, bây giờ Phạm lão tiên sinh không có thời gian rảnh rỗi để quản lý những chuyện vặt vãnh này thì bọn họ chỉ có thể đứng ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.