Nơi xa, gã ăn mày đang đứng ở dưới một góc tường gặm bánh. Màn thầu bột tạp vừa cứng lại vừa đắng chát, gã ăn mày ăn bị nghẹn đến mắt trợn trắng, vội vàng tự vỗ ngực cuối cùng mới ho ra được, nhưng cũng khiến cho miếng bánh trong miệng bắn luôn ra ngoài. Gã ăn mày vội vàng tiến lên nhặt lấy miếng bánh, chẳng thèm bận tâm đến bụi đất dính trên đó, bỏ cả vào trong miệng. Khi gã nhặt lấy miếng bánh thì đột nhiên nhìn thấy một đôi chân. Giày vải bố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.