Lại nói đến Dơi Vương. Nó đang treo ngược trên nóc mật thất để nghỉ ngơi. Cửa mở ra, một người một bò đi tới, oanh mộ tiếng, cửa lại đóng lại. Căn mật thất tối đen như mực, theo lý thuyết thì người này phải là không nhìn thấy mới đúng. Kết quả người kia lại ngẩng đầu lên, giọng nói mang theo sự kinh ngạc: “Một con dơi thật lớn a.” Ánh đỏ trong mắt Dơi Vương càng nồng đậm, yêu khí quanh thân xao động, gào thét một tiếng rồi đập cánh bay xuống. Người này, kẻ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.