Ông ta xem như đã rõ. Người này chính là đang lấy mình làm trò đùa. Nếu còn không xin tha, mệnh sắp bị chơi đến mất luôn rồi. “Không chạy nữa?” Tần Hà luyến tiếc thu hồi “pháo đốt”. Phương sĩ mắt lé căn bản là không dám ngẩng đầu lên nhìn, vội vàng dập đầu, “Tiểu nhân có mắt không biết thái sơn, mạo phạm cao nhân, xin tha mạng, xin bỏ qua!” “Được rồi, dưới đầu gối nam nhi là vàng, nếu ngươi đã chịu cầu xin ta, vậy thì tính mệnh này tạm thời gửi ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.