Con bê vừa nghe xong lời này, lập tức quay đầu đi. Đôi mắt trâu nhìn chằm chằm vào lỗ thoát khói đen thui trên nóc nhà, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Tần Hà, có tật giật mình. Tần Hà lườm nó, nhưng trách nó cũng chẳng ích gì, hơn nữa bây giờ đang là đêm hôm khuya khoắt, không có chỗ nào có bán màn thầu a. Nghĩ nghĩ một lát, Tần Hà hỏi: “Ừm, này... Ngươi có gặm hạt dưa không, ở đây ta có 200 cân, bao ăn no.” Đại vương bát: “ '-'” .... “Đại nhân,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.