Thứ này khiến Tần Hà có khái niệm trực quan hơn về hai chữ “Ngụy Thần.” Kẻ xưng Thần, có Thần tính. Bất kể bên trong như thế nào, bên ngoài cũng không theo đuổi “Thánh quang bao phủ” hay “ngàn vạn hào quang”, có điều phải một thứ nguyên vẹn, không quan tâm là người hay là thú, ít nhất cũng phải không bị tàn khuyết. Nhưng cái cánh tay này, lại toàn là xương trắng. Minh văn màu đỏ máu trên đó trông cực kỳ tà dị. Xưng ma còn tạm được, chứ xưng Thần thì quá sỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.