“Ồ, đây không phải là tên nhãi Nguỵ Vũ kia sao?” Cách đó không xa, Tần Hà mới bước từ trong nhà tắm ra, nhìn về phía đầu phố, sắc mặt kỳ quái. Trời lạnh như vậy còn chạy đến đầu phố nghe kẻ giả mù đoán mệnh? Cái thứ mệnh số này có thể tính sao? Càng tính càng bạc. Nếu là mệnh số có thể dựa vào tính để lẩn tránh, vậy còn gọi là mệnh à? “Không cứu nổi.” Tần Hà lắc đầu, ung dung nhàn nhã quay người rời đi. Tần Hà rảo bước trên đường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.