Tần Hà sửng sốt, vội vàng ngẩng đầu lên. Vương Thiết Trụ run rẩy một chút, đũa rơi trên mặt đất. “Các ngươi... Sao phản ứng mạnh như vậy?” Lý Thiết hơi khó hiểu, hòi. “Không có gì.” Tần Hà lắc đầu. “Trượt... Trượt tay.” Vương Thiết Trụ vội vàng nhặt đũa lên. “Sao ngươi không nói gì vậy, con vương bát kia đâu rồi?” Từ Trường Thọ lại truy hỏi. Chần chừ trong chớp mắt, Tần Hà dứt khoát cắn răng nói: “Đã nấu ăn rồi.” Vì chuyện này mà lần trước hắn đã phải trấn an đại vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.