“Nghiệt kính đài?” Tần Hà nhìn về phía tấm gương cách đó không xa trên sảnh đường. Nói là tấm gương, nhưng thật ra đó là một tấm ngọc bích, phía trên cũng không có mặt gương, ngược lại nó còn trông rất mờ đục. Vương Thiết Trụ vội vàng đi qua, quan sát trên dưới một lượt rồi chỉ vào Hồ tiên nói: “Vậy ngươi còn chờ đợi cái gì nữa, còn muốn mời ngươi đi lên à.” “Vâng vâng vâng.” Hồ tiên ngoan ngoãn phục tùng, vội vàng đi lên Nghiệt kính đài. Ngay tức thì, vô số tia sáng trắng lóe
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.