“Ông dựa vào đâu mà bảo ta bị bệnh?” Tần Hà khó chịu. Lão mù tỏ vẻ khẩn thiết, nói: “Người trẻ tuổi, ngươi cần phải nhìn thẳng vào vấn đề của mình, trốn tránh không thể giải quyết được vấn đề.” “Trốn tránh không giải quyết được vấn đề sao?” Tần Hà hơi nghiêng đầu, vẻ mặt nghiêm túc: “Nhưng nó hữu dụng a.” “A” Lão mù chẳng thèm kiềm chế chút nào, trực tiếp cười ra tiếng. “Ông cười cái gì?” Tần Hà trừng mắt nhìn lão mù. “Không có gì, chính là đột nhiên nhớ đến một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.