Tôn Binh bị dọa đến rụt cổ lại, vội vàng bịt miệng không dám nói thêm gì nữa. Mãi cho đến khi Tần Hà rời khỏi, hắn ta mới thở phào một hơi. Cầm Tẩy tủy đan lên ngửi ngửi, an ủi trái tim nhỏ đang nhảy loạn. “Đừng chạy!” “Đứng lại!” “...” Đúng lúc này, tiếng hô hoán truy bắt trong doanh địa hướng về phía hắn ta. Tôn Binh vội vàng cất kỹ Tẩy tủy đan vào trong người rồi nhìn chằm chằm về phía bên kia. Rất nhanh, từ cách không xa có một người chạy tới....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.