“Ai, tên nhóc con tham lam.” Tần Hà lắc đầu, quay người rời đi. Không thể cho thêm, một thăng gạo dưỡng ân nhân, một đấu gạo dưỡng cừu nhân, nếu còn cho thêm nữa, Hầu Tiểu Lục có thể sẽ ỷ vào việc này. Như vậy tuyệt đối không thể được. Cậu ta không đi, chuyện Thanh Ngưu Đại Tiên hiển linh truyền bá ra ngoài như thế nào? Như thế nào “để đạn bay một hồi” đây? Tần Hà cho màn thầu cũng không phải là làm từ thiện, có bỏ ra mới có thể nhận lại, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.