Hầu Tiểu Lục lập tức trợn tròn mắt, không thể tin nổi. Xoa xoa mắt, đúng là màn thầu. Cậu lập tức nhặt bánh lên ăn như hổ đói, bánh trôi xuống cổ họng, ngọt ngào, nước mắt Hầu Tiểu Lục rơi xuống, cậu thật sự quá đói, đã không rảnh bận tâm rốt cuộc là cái màn thầu này từ đâu tới. Dù là có người hạ độc ở trong đó, cậu cũng sẽ không chút do dự mà nuốt xuống bụng. Cắn hai ba miếng, một cái màn thầu đã bị cậu ăn hết, nghẹn đến duỗi dài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.