“Vô Lượng Thiên Tôn, lấy thêm chút thịt cũng được.” Đạo sĩ không khách khí chút nào, miệng nhồm nhoàm nói không rõ, đôi đũa dài quơ múa đó là kín kẽ không có khe hở, nước canh nóng bỏng vừa múc lên đã bỏ ngay vào miệng, đám người Kiều gia trông mà mắt tràn đầy sợ hãi thán phục. Quả nhiên kỳ nhân ắt có kỳ hình, vừa xem đã thấy người này chính là cao thủ. Tần Hà thấy vậy, được, đã có người lấp hố, vậy thì cũng không cần trông giữ ở chỗ này. Tên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.