Nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt mèo yêu đã biến mất, buông tay ôm Bạch Nguyệt, vẻ mặt đằng đằng sát khí, vươn tay phải. “Keng” một tiếng. Trong kẽ ngón tay mảnh khảnh kia, nháy mắt đã thành ngũ trảo, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. giờ phút này, tóc ngắn nàng ta dựng ngược, nhìn qua như là một con mèo nhỏ tức giận xù lông. “Tên khốn đáng giận, A Miêu vốn có thể suýt chút nữa đã đột phá Nguyên Anh lục giai, linh khí trong huyệt động đột nhiên liền không còn mèo!” A...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.