Giọng điệu của Bạch Nguyệt rất bình tĩnh, trên người tản ra u hương nhàn nhạt, như u lan hư cốc. Cái đuôi phía sau hơi loạng choạng. Làm người ta không nhịn được muốn bóp một chút. Trong lòng Trần Trường An có chút cảm thán. Không ngờ cuối cùng Bạch Nguyệt này lại thành đồ đệ của hắn. Nếu không phải đồ đệ, có lẽ còn có thể phát triển thêm. Tìm hiểu sâu thêm một bước. Phi, tuy Bạch Nguyệt này xinh đẹp như hoa, nhưng cũng là đồ đệ của mình. Làm sư phụ, sao có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.