Khi A Miêu ăn miếng thịt cá đầu tiên, khóe mắt chảy nước mắt, cúi đầu, thân mình cũng run rất. Người không rõ còn tưởng rằng Trần Trường An làm cái gì với nàng ấy cơ. “Làm sao vậy?” Trần Trường An sửng sốt, không khỏi hỏi. A Miêu lau nước mắt bên khóe mắt: “Tiền bối, A Miêu sống nhiều năm như vậy, ăn nhiều cá như vậy, còn chưa từng được ăn cá ngon như thế bao giờ, cảm giác thật hạnh phúc!” Trần Trường An mỉm cười: “Nếu ăn ngon thì ăn nhiều một chút, nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.